Tương Lai Không Có Nước - Chương 4
Minh: “Chúng ta không có lựa chọn nào khác. Phải làm tất cả để hoàn thành công việc này.”
Minh và Tiến sĩ Nam tiếp tục thử nghiệm và cải tiến hệ thống tái tạo nước. Họ biết rằng nếu thành công, công nghệ này có thể cứu sống hàng triệu người.
Một buổi tối, khi Minh đang làm việc, Hải quay trở lại với một nhóm người mới. Họ mang theo những thiết bị quan trọng mà nhóm Minh đang thiếu.
Hải: “Đây là những người bạn của tôi. Họ đã mạo hiểm để mang những thiết bị này về.”
Người bạn của Hải: “Chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ. Nếu có thể, hãy chỉ dẫn chúng tôi cách lắp đặt và vận hành hệ thống.”
Minh và Tiến sĩ Nam hướng dẫn nhóm mới lắp đặt các thiết bị và bắt đầu quá trình khởi động hệ thống tái tạo nước. Công việc tiến triển nhanh chóng nhờ sự phối hợp nhịp nhàng của tất cả mọi người.
Minh: “Chúng ta đã hoàn thành bước đầu. Giờ chỉ còn kiểm tra lần cuối và bắt đầu sản xuất nước.”
Tiến sĩ Nam: “Minh, cậu làm tốt lắm. Chúng ta sắp thành công rồi.”
Hải: “Nhưng hãy cẩn thận. Tôi nghe nói chính quyền đang tăng cường kiểm tra các khu vực. Chúng ta phải đề phòng.”
Trong lúc mọi người đang làm việc, một tiếng chuông báo động vang lên khắp thành phố ngầm. Hải và Minh nhìn nhau, biết rằng đây là dấu hiệu không lành.
Hải: “Chính quyền đến. Chúng ta phải che giấu tất cả các thiết bị này ngay lập tức.”
Minh: “Không thể để họ phá hủy công việc của chúng ta. Nhanh lên, mọi người!”
Mọi người vội vàng giấu các thiết bị và tài liệu quan trọng trước khi đội kiểm tra của chính quyền đến. Họ cố gắng giữ bình tĩnh và tiếp tục các hoạt động hàng ngày để tránh bị nghi ngờ.
Cảnh sát: “Chúng tôi đến để kiểm tra. Nghe nói có hoạt động bất hợp pháp trong khu vực này.”
Hải: “Chúng tôi chỉ là những người dân bình thường, sống và làm việc để tồn tại. Không có gì bất hợp pháp ở đây.”
Cảnh sát: “Chúng tôi sẽ xem xét. Nếu phát hiện bất kỳ điều gì khả nghi, các người sẽ bị trừng phạt.”
Trong khi các cảnh sát lục soát khu vực, Minh và nhóm của anh nín thở chờ đợi. Họ biết rằng chỉ cần một sai sót nhỏ, toàn bộ công việc của họ sẽ bị phá hủy.
Sau một thời gian căng thẳng, các cảnh sát rời đi mà không tìm thấy điều gì khả nghi. Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Minh: “Chúng ta đã thoát được lần này. Nhưng phải hành động nhanh hơn nữa.”
Hải: “Đúng vậy. Chúng ta không thể chờ đợi lâu hơn. Cần phải triển khai hệ thống ngay lập tức.”
Minh và nhóm của anh tăng tốc công việc. Họ biết rằng mỗi giây phút đều quý giá và không thể lãng phí. Cuộc hành trình còn dài và đầy nguy hiểm, nhưng hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn vẫn đang thúc đẩy họ tiến lên.