Tương Tai Không Có Tuổi Tác - Chương 1
Chương 1: Cuộc hành trình bất ngờ
Minh là một nhà khoa học trẻ tuổi, luôn đam mê nghiên cứu về gen và quá trình lão hóa. Trong suốt nhiều năm, anh đã dành thời gian và công sức để tìm hiểu và phát triển những phương pháp mới nhằm kéo dài tuổi thọ con người. Một ngày nọ, khi đang làm việc trong phòng thí nghiệm, anh phát hiện ra một thiết bị kỳ lạ nằm trong một hộp cũ bị bỏ quên ở góc phòng.
Minh tò mò mở hộp ra và nhìn thấy một thiết bị kim loại sáng bóng, với những ký hiệu lạ mắt. Anh tự hỏi:
“Thiết bị này là gì nhỉ? Chắc chắn nó có liên quan đến dự án nghiên cứu trước đây.”
Không thể cưỡng lại sự tò mò, Minh bắt đầu tìm hiểu về thiết bị này. Anh kiểm tra nó kỹ lưỡng và cuối cùng quyết định bật nó lên. Khi anh nhấn nút, thiết bị phát ra một tiếng ồn nhỏ và bắt đầu phát sáng.
“Chuyện gì đang xảy ra thế này?” Minh lẩm bẩm, mắt không rời khỏi thiết bị.
Đột nhiên, ánh sáng từ thiết bị trở nên chói lóa, bao phủ toàn bộ phòng thí nghiệm. Minh cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ cuốn lấy mình, và trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh bị hút vào luồng ánh sáng và mất đi ý thức.
Khi Minh tỉnh lại, anh thấy mình đang nằm trên một bãi cỏ xanh mướt, ánh nắng chiếu rọi qua những tán cây xung quanh. Anh bật dậy, nhìn quanh và nhận ra mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ.
“Mình đang ở đâu thế này?” Minh tự hỏi, cảm thấy hoang mang.
Đúng lúc đó, một nhóm người mặc trang phục kỳ lạ tiến đến gần Minh. Họ nhìn anh với ánh mắt tò mò. Một người đàn ông trung niên bước lên trước và nói:
“Chào anh, anh có ổn không?”
Minh gật đầu, vẫn còn choáng váng. “Tôi không biết mình đang ở đâu. Đây là nơi nào vậy?”
Người đàn ông mỉm cười, ánh mắt thân thiện. “Anh đang ở thành phố Futurea. Tôi là Dr. Alan, một nhà khoa học tại trung tâm nghiên cứu này. Anh tên gì và đến từ đâu?”
“Tôi là Minh, đến từ Việt Nam. Tôi… không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi chỉ nhớ mình đang làm việc trong phòng thí nghiệm, rồi đột nhiên bị hút vào một luồng ánh sáng.”
Dr. Alan gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn. “Anh Minh, có lẽ anh đã vô tình kích hoạt một thiết bị du hành thời gian. Anh đã được đưa đến tương lai, nơi mà khái niệm về tuổi tác đã biến mất.”
Minh ngạc nhiên. “Tương lai? Không tuổi tác? Điều đó nghĩa là sao?”
Dr. Alan mời Minh theo ông về trung tâm nghiên cứu để giải thích thêm. Trên đường đi, Minh không ngừng nhìn quanh, kinh ngạc trước sự hiện đại và kỳ diệu của thành phố Futurea. Những tòa nhà cao tầng được xây dựng bằng những vật liệu sáng bóng, các phương tiện giao thông bay lơ lửng trên không trung, và người dân trông trẻ trung và khỏe mạnh, không ai có dấu hiệu của sự lão hóa.
Dr. Alan bắt đầu giải thích khi họ bước vào một phòng họp rộng lớn. “Minh, ở đây, chúng tôi đã phát triển công nghệ ngăn chặn quá trình lão hóa. Nhờ vào những tiến bộ vượt bậc trong y học và công nghệ sinh học, con người đã tìm ra cách kiểm soát và ngăn chặn sự già nua.”
Minh lắng nghe chăm chú, cảm thấy một sự pha trộn giữa phấn khích và bối rối. “Nhưng điều này có ý nghĩa gì đối với xã hội? Làm thế nào mà mọi người có thể sống mà không có tuổi tác?”
Dr. Alan cười nhẹ. “Đó là một câu hỏi phức tạp và sâu sắc. Anh sẽ cần thời gian để hiểu hết. Nhưng trước mắt, hãy nghỉ ngơi và làm quen với môi trường mới này. Chúng tôi sẽ giúp anh thích nghi và giải đáp mọi thắc mắc.”
Minh gật đầu, cảm thấy mình đã bước vào một cuộc hành trình mới đầy bất ngờ và thử thách. Nhưng với sự trợ giúp của Dr. Alan và những người bạn mới, anh tin rằng mình sẽ tìm ra câu trả lời và hiểu rõ hơn về xã hội không có tuổi tác này.