Tương Tai Không Có Tuổi Tác - Chương 4
Chương 4: Cuộc sống không tuổi tác
Ngày mới bắt đầu với ánh nắng rực rỡ chiếu sáng thành phố Futurea. Minh thức dậy với tâm trạng hứng khởi, sẵn sàng đối mặt với những thách thức mới. Anh bước vào phòng thí nghiệm, nơi Lena và Dr. Henry đang chờ đợi.
“Chào buổi sáng, Minh,” Lena chào đón anh với nụ cười thân thiện. “Hôm nay chúng ta sẽ tiến hành một thí nghiệm quan trọng liên quan đến tế bào thần kinh.”
Minh gật đầu, hăng hái bắt tay vào công việc. Cả nhóm làm việc chăm chỉ, trao đổi ý kiến và kiểm tra dữ liệu. Không khí trong phòng thí nghiệm luôn sôi động và đầy năng lượng.
Sau một buổi sáng làm việc chăm chỉ, Minh và Lena quyết định đi dạo quanh thành phố để thư giãn. Họ đi qua những con đường rộng lớn, ngắm nhìn những tòa nhà cao tầng và các công viên xanh mát. Minh nhận thấy mọi người ở đây đều tràn đầy sức sống, không ai có dấu hiệu của sự già nua hay mệt mỏi.
“Cuộc sống ở đây thật tuyệt vời,” Minh nói, mắt ngắm nhìn khung cảnh xung quanh. “Không ai phải lo lắng về tuổi tác hay bệnh tật liên quan đến lão hóa.”
Lena gật đầu. “Đúng vậy. Nhưng như tôi đã nói, mọi thứ đều có hai mặt. Không phải ai cũng hài lòng với cuộc sống không tuổi tác này.”
Minh ngạc nhiên. “Thật sao? Tại sao lại như vậy?”
Lena dẫn Minh đến một quảng trường lớn, nơi có một nhóm người đang tụ tập. Họ cầm những tấm biển biểu ngữ và hô vang khẩu hiệu. “Đây là nhóm những người không hài lòng với công nghệ ngăn chặn lão hóa. Họ cảm thấy mất đi ý nghĩa của cuộc sống khi không còn phải đối mặt với tuổi tác và cái chết.”
Minh nhìn cảnh tượng trước mắt với sự kinh ngạc. “Tôi không nghĩ rằng có người lại không muốn sống mãi mãi.”
Lena thở dài. “Cuộc sống không chỉ là về việc tồn tại mãi mãi. Nó còn là về ý nghĩa và mục đích. Một số người cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống bất tận và mong muốn được già đi và chết đi như một phần tự nhiên của cuộc sống.”
Minh suy nghĩ một lúc. “Tôi hiểu. Cuộc sống không có tuổi tác có thể tạo ra những thách thức về tâm lý và ý nghĩa sống. Nhưng chắc chắn cũng có cách để giúp họ tìm thấy mục đích và niềm vui trong cuộc sống này.”
Lena mỉm cười. “Anh nói đúng, Minh. Chúng tôi đang cố gắng tìm ra những giải pháp để giúp mọi người sống hạnh phúc và ý nghĩa trong xã hội này. Và sự đóng góp của anh sẽ rất quý giá.”
Trong những ngày tiếp theo, Minh không chỉ làm việc trong phòng thí nghiệm mà còn tham gia vào các hoạt động xã hội. Anh gặp gỡ và trò chuyện với nhiều người, học hỏi từ họ và cùng nhau tìm hiểu cách để cải thiện cuộc sống.
Một buổi tối, Minh và Lena ngồi lại trong khu vườn xanh mát của trung tâm nghiên cứu. Họ ngắm nhìn bầu trời đêm, ánh sao lấp lánh như những viên ngọc sáng.
“Lena, tôi đã học được rất nhiều điều kể từ khi đến đây,” Minh nói, giọng trầm lắng. “Tôi hiểu rằng cuộc sống không tuổi tác không chỉ là về việc kéo dài tuổi thọ mà còn là về cách sống hạnh phúc và ý nghĩa.”
Lena gật đầu. “Đúng vậy, Minh. Và với sự đóng góp của anh, tôi tin rằng chúng ta sẽ tìm ra những giải pháp tốt hơn cho xã hội này.”
Minh cảm thấy lòng mình tràn đầy hy vọng và quyết tâm. Anh biết rằng mình đã tìm thấy một mục tiêu mới trong cuộc sống – không chỉ là nghiên cứu về gen và lão hóa, mà còn là giúp đỡ xã hội này phát triển và duy trì hạnh phúc.
Đêm đó, Minh nằm trong căn phòng của mình, ngắm nhìn bầu trời đầy sao qua cửa sổ. Anh tự nhủ rằng ngày mai sẽ là một ngày mới, đầy thách thức nhưng cũng đầy cơ hội. Và anh sẵn sàng đón nhận tất cả.