Udyr - Người Dẫn Dắt Linh Hồn - Chương 2
Chương 2: Dấu Hiệu Của Hư Không
Khi Udyr và các linh hồn thú của anh bước qua cánh cổng cổ xưa, một cảm giác lạnh lẽo và nặng nề bao trùm lên họ. Không gian bên trong cánh cổng hoàn toàn khác biệt với khu rừng tươi tốt mà họ đã rời bỏ. Bầu trời u ám và xám xịt, không có ánh sáng mặt trời, chỉ có những đám mây đen dày đặc và những đợt gió lạnh buốt.
“Cẩn thận,” Udyr nhắc nhở, quan sát xung quanh bằng ánh mắt cảnh giác. “Nơi đây không giống như bất kỳ nơi nào chúng ta đã từng thấy.”
Gấu gầm lên một tiếng cảnh báo, trong khi hổ đứng vững, đôi mắt sáng rực và tập trung. Đại bàng bay lên cao để quét qua khu vực, trong khi rắn lướt đi nhẹ nhàng trên mặt đất, cảm nhận mọi chuyển động dưới chân.
“Có một sự hiện diện mạnh mẽ ở đây,” đại bàng báo cáo khi trở lại. “Nó tỏa ra từ phía đông. Có vẻ như đó là nguồn gốc của sự biến dạng.”
Udyr gật đầu và dẫn đầu nhóm đi theo hướng chỉ định. Họ đi qua một cảnh vật trống trải, với mặt đất khô cằn và những cây cối đã chết, tạo nên một môi trường chết chóc và bất thường. Những âm thanh kỳ lạ vang lên xung quanh, như tiếng thì thầm của những linh hồn lạc lối.
Đột nhiên, một tiếng rít sắc bén vang lên từ phía trước. Một bóng đen lớn xuất hiện từ phía xa, di chuyển nhanh như gió. Udyr và các linh hồn thú lập tức trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.
“Cẩn thận!” Udyr hét lên, khi bóng đen lại gần hơn. “Đó có thể là một trong những sinh vật từ hư không!”
Bóng đen hiện ra rõ hơn — đó là một sinh vật khổng lồ, có hình dáng giống như một con quái vật có cánh, với mắt sáng đỏ như lửa. Nó gầm lên và lao về phía Udyr với một sức mạnh tàn bạo.
Hổ lao lên trước, rít lên và cào những móng vuốt sắc nhọn vào sinh vật. Gấu đứng vững và vung mạnh một cú đấm, tạo ra một cơn sóng chấn động làm cho sinh vật lùi lại. Rắn quấn quanh sinh vật, cố gắng giữ chặt nó, trong khi đại bàng bay lên cao và tấn công từ trên không.
Udyr triệu tập sức mạnh linh hồn của mình để hỗ trợ. Anh vươn tay ra, và một luồng sáng từ các linh hồn thú kết hợp lại tạo thành một cơn bão năng lượng. “Tất cả cùng nhau!” Udyr gào lên, tập trung sức mạnh của mình vào một điểm.
Cơn bão năng lượng đánh trúng sinh vật, làm nó gầm lên đau đớn. Sinh vật khổng lồ co rúm lại, những mảnh vụn của nó vỡ ra và biến mất trong không khí, để lại một lớp bụi mờ trên mặt đất.
Khi cuộc chiến kết thúc, Udyr thở phào nhẹ nhõm. “Chúng ta đã thành công trong việc đẩy lùi nó,” anh nói, nhìn các linh hồn thú của mình. “Nhưng đây chỉ là một phần của nhiệm vụ. Chúng ta cần phải tìm hiểu về sự hiện diện này và cách nó ảnh hưởng đến thiên nhiên.”
Hổ và gấu nhìn anh với ánh mắt đồng tình, trong khi đại bàng và rắn khôi phục lại trạng thái bình tĩnh. Udyr quay lại và tiếp tục đi về phía đông, nơi nguồn gốc của sự biến dạng đang chờ đợi.
Khi họ tiếp cận một khu vực lớn hơn, họ phát hiện ra một cấu trúc kỳ lạ — một đền thờ cổ xưa với những bức tường bị phá hủy, những hình vẽ kỳ lạ và các ký tự không thể hiểu nổi. Udyr bước vào trong và cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ trung tâm của đền thờ.
“Đây chính là nơi xảy ra sự biến dạng,” Udyr nói, đôi mắt anh sắc bén nhìn vào trung tâm của đền thờ. “Chúng ta phải điều tra kỹ lưỡng để tìm ra cách khôi phục sự cân bằng.”
Khi họ tiến về phía trung tâm, một cảm giác nguy hiểm gia tăng. Những tiếng thì thầm từ hư không càng lúc càng rõ ràng, như thể có một âm thanh không thể hiểu nổi đang nói chuyện trong bóng tối. Các linh hồn thú của Udyr cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí và sẵn sàng ứng phó với bất kỳ thử thách nào.
“Chuẩn bị cho bất kỳ điều gì có thể xảy ra,” Udyr cảnh báo, đặt tay lên thanh kiếm của mình. “Chúng ta không biết điều gì đang chờ đợi chúng ta ở đây.”
Nhóm của Udyr tiếp tục tiến về phía trước, với mỗi bước đi, họ càng gần hơn đến việc khám phá bí mật của đền thờ cổ xưa và sự nguy hiểm đang đe dọa cả khu rừng và thiên nhiên.
Kết thúc chương 2