Udyr - Người Dẫn Dắt Linh Hồn - Chương 4
Chương 4: Sự Hỗ Trợ Của Các Linh Hồn
Khi Udyr và các linh hồn thú của anh tiếp tục khám phá đền thờ cổ xưa, họ cảm nhận rõ ràng rằng mối đe dọa từ hư không vẫn còn đó, âm thầm len lỏi trong các góc khuất của không gian. Các ký tự cổ xưa trên tường sáng lên với ánh sáng mờ ảo, như thể phản ứng với sự hiện diện của họ.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về cách phong ấn cánh cổng này,” Udyr nói, ánh mắt anh dán chặt vào các ký tự. “Có lẽ cuốn sách cổ của tôi có thể cung cấp thêm thông tin.”
Anh lấy cuốn sách từ trong túi và mở ra, các trang giấy mỏng nhẹ nhàng bị gió thổi lật qua. “Có lẽ những ký tự này là một phần của phương pháp phong ấn,” Udyr thì thầm, vừa đọc, vừa ghi chép lại các ký tự.
“Hãy xem xét những ký tự này,” đại bàng nói, hạ cánh gần Udyr. “Chúng có vẻ như là một phần của một phép thuật cổ xưa.”
Gấu và hổ lục soát phòng, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào của sự nguy hiểm sắp xảy ra. Rắn luồn lách qua các khe hở, cảm nhận được sự dịch chuyển nhỏ của năng lượng xung quanh.
Khi Udyr nghiên cứu kỹ lưỡng các ký tự, một tiếng động kỳ lạ vang lên từ phía ngoài phòng. Một nhóm sinh vật bóng tối — những sinh vật tương tự như cái bóng mà họ đã chiến đấu trước đó — xuất hiện, vây quanh cánh cửa bí mật mà họ đã bước qua.
“Chúng ta bị bao vây!” Udyr kêu lên, rút thanh kiếm của mình và chuẩn bị cho một cuộc chiến.
Gấu gầm lên, chuẩn bị lao vào trận chiến, trong khi hổ nhảy lên, cào móng vuốt vào những sinh vật bóng tối. Rắn nhanh chóng quấn quanh các sinh vật, làm chậm sự di chuyển của chúng, trong khi đại bàng bay lên, tấn công từ trên không.
Udyr chiến đấu không ngừng nghỉ, sử dụng sức mạnh linh hồn của mình để hỗ trợ các linh hồn thú. Anh tập trung năng lượng của mình vào một cơn bão ánh sáng, đánh vào nhóm sinh vật bóng tối, làm chúng bị thương và lùi lại.
Khi cuộc chiến dần trở nên căng thẳng, một tiếng rít lên, đầy sức mạnh từ bóng tối, vang lên. “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể ngăn cản ta dễ dàng như vậy sao?”
Giọng nói đó xuất phát từ phía xa, nơi có một hình bóng mơ hồ khác xuất hiện. Nó có vẻ như là một sinh vật lớn hơn, với đôi mắt đỏ sáng và làn da đen như bùn.
“Đây là những gì ta đã chờ đợi,” hình bóng nói, vẫy tay và triệu tập thêm nhiều sinh vật bóng tối. “Những sinh vật này chỉ là phần mở đầu. Sự thực sự của hư không còn sâu hơn nữa.”
Udyr cảm thấy sự kiên nhẫn của mình bắt đầu cạn kiệt. “Chúng ta không thể để bị cản trở,” anh nói với các linh hồn thú. “Chúng ta cần sự hỗ trợ từ những linh hồn mạnh mẽ khác.”
Lập tức, anh triệu tập các linh hồn thú từ khắp nơi trong khu rừng, những sinh vật cổ xưa mà anh đã nuôi dưỡng và bảo vệ. Những con gấu, hổ, đại bàng và các sinh vật khác xuất hiện, hợp lực với các linh hồn thú của Udyr trong một cuộc chiến không ngừng nghỉ.
Cả nhóm tiếp tục chiến đấu, và từng cơn sóng năng lượng từ các linh hồn thú phối hợp với nhau, tạo thành một mạng lưới sức mạnh, dần dần đẩy lùi các sinh vật bóng tối. Hình bóng lớn hơn bắt đầu có dấu hiệu suy yếu khi sức mạnh của các linh hồn kết hợp lại.
“Chúng ta gần như đã làm được,” Udyr thở hổn hển, dùng hết sức lực còn lại để tiếp tục chiến đấu. “Chỉ cần thêm một chút nữa.”
Các linh hồn thú của Udyr cùng với sự hỗ trợ của những linh hồn khác tạo thành một cơn bão ánh sáng mạnh mẽ, làm cho hình bóng mơ hồ bị đẩy lùi và cuối cùng biến mất vào trong không khí. Những sinh vật bóng tối còn lại bị tiêu diệt, và không gian trở nên yên tĩnh.
Khi mọi thứ lắng xuống, Udyr quay sang các linh hồn thú của mình, cảm nhận sự mệt mỏi và căng thẳng. “Chúng ta đã thành công trong việc bảo vệ khu vực này,” anh nói, đôi mắt anh lấp lánh sự tự hào và sự kiên cường. “Nhưng chúng ta vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ.”
Đại bàng bay lên cao, quan sát toàn cảnh, trong khi gấu, hổ, và rắn đứng bên cạnh Udyr, chăm sóc cho nhau và hồi phục sức lực. “Chúng ta cần phải tiếp tục và tìm ra cách hoàn toàn đóng cánh cổng này,” Udyr quyết định, ánh mắt anh dán chặt vào các ký tự cổ xưa.
Với sự hỗ trợ từ các linh hồn, Udyr và nhóm của anh tiếp tục tìm hiểu về cách phong ấn cánh cổng, hướng đến việc bảo vệ khu rừng và khôi phục sự cân bằng của thiên nhiên. Mỗi bước đi của họ đều mang một ý nghĩa lớn lao, và họ hiểu rằng nhiệm vụ của mình chưa kết thúc, mà chỉ mới bắt đầu.
Kết thúc chương 4