Varus - Mũi Tên Hận Thù - Chương 1
Chương 1: Lửa Từ Quá Khứ
Dưới ánh trăng sáng, ngôi làng nhỏ bé của Ionia yên bình như một bức tranh thủy mặc. Những ngôi nhà bằng gỗ đơn sơ và vườn cây xanh mướt tạo nên một không gian bình yên, nơi Varus, một cung thủ tài ba, sống hạnh phúc cùng gia đình mình. Anh và hai người anh em, Kai và Voss, chia sẻ những ngày tháng vui vẻ trong sự đoàn tụ ấm áp.
Một đêm, sự yên bình bị phá vỡ bởi tiếng gầm gừ xa xăm của đoàn lính xâm lược. “Có chuyện gì vậy?” Kai, người anh cả, hỏi trong khi nhìn về phía ánh sáng nhấp nháy xa xa.
“Chúng ta cần kiểm tra ngay,” Varus đáp, ánh mắt lóe lên lo lắng. Anh nắm lấy cây cung và đưa cho Kai và Voss những vũ khí của mình. “Gọi dân làng, bảo họ tránh xa lối vào.”
Lúc này, ánh lửa đỏ rực bắt đầu chiếu sáng bầu trời đêm, phản chiếu sự tàn phá sắp đến. Đoàn lính xâm lược đã đến cổng làng, tràn vào với sự tàn bạo không thể tả nổi. Những tiếng la hét và tiếng gãy đổ vang vọng trong không khí, hòa quyện cùng với tiếng lửa bùng cháy.
Varus cùng hai anh em lao ra chiến đấu, cố gắng bảo vệ ngôi làng. “Giữ vững!” Voss hét lên khi anh kéo một người dân lên từ mặt đất, cố gắng giúp đỡ.
“Chúng ta không thể dừng lại!” Varus gầm lên khi những mũi tên của anh bay đi, nhắm trúng các lính xâm lược. Tuy nhiên, đối mặt với số lượng đông đảo và sức mạnh của kẻ thù, sự kiên cường của ba anh em bắt đầu suy yếu.
Khi một lính chỉ huy có bộ giáp đen tràn vào trung tâm làng, Varus nhận ra rằng cuộc chiến đã vượt qua tầm kiểm soát. “Chúng ta cần phải làm gì đó,” Kai nói, thở hồng hộc khi đánh bại một lính xâm lược. “Nếu không, chúng ta sẽ mất tất cả.”
Trong cơn hỗn loạn, Varus nhìn thấy một nghi lễ kỳ lạ được thực hiện bởi lính chỉ huy. Một linh mục của Hư Không đang đứng ở trung tâm, đang tụng niệm một lời nguyền cổ xưa. “Chúng ta không thể để họ hoàn thành nghi lễ này!” Varus hét lên.
Ba anh em lao về phía nghi lễ, nhưng quá muộn. Khi nghi lễ kết thúc, một sức mạnh tàn bạo bùng lên từ đất, và Varus cảm thấy sự thay đổi kỳ lạ trong cơ thể mình. Lửa bùng lên mạnh mẽ hơn, và những linh hồn của Kai và Voss bị cuốn vào cơ thể Varus, hòa quyện cùng với sức mạnh của Hư Không.
“Tôi… cảm thấy… các anh…” Varus thều thào, cảm giác đau đớn khi những linh hồn của hai người anh hòa vào trong mình. “Hãy để tôi… bảo vệ quê hương…”
Lính chỉ huy nhìn Varus với sự thỏa mãn, rồi bước vào cổng không gian tối tăm, bỏ lại Varus trong cảnh tàn phá. “Chúng ta đã thành công,” lính chỉ huy nói với giọng đầy thỏa mãn. “Giờ thì, công việc của ngươi đã bắt đầu.”
Varus đứng dậy, cảm nhận được sức mạnh và sự thù hận tràn ngập trong cơ thể. “Các anh không thể… không thể chết trong vô vọng!” Varus gầm lên, ánh mắt rực lửa. “Tôi sẽ trả thù cho gia đình mình!”
Cả ngôi làng giờ đây chìm trong biển lửa và tiếng khóc thảm thiết. Varus, giờ đây không chỉ là một cung thủ, mà là một thực thể báo thù mang trong mình linh hồn của hai anh em. Đôi mắt của anh ánh lên sự quyết tâm và hận thù không thể kiểm soát. Anh đã chứng kiến sự tàn phá, và giờ đây, anh sẽ bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm kẻ thù đã phá hủy gia đình mình, mang theo sức mạnh và sự căm phẫn của những linh hồn đã trở thành một phần của anh.
Với ánh sáng lửa phía sau lưng, Varus bước đi trên con đường mờ mịt, chuẩn bị đối mặt với những thử thách đang chờ đợi ở phía trước. Trong trái tim anh, một cuộc chiến không chỉ là chống lại kẻ thù bên ngoài, mà còn là cuộc chiến chống lại chính những linh hồn đang giằng xé bên trong mình.