Viego - Vua Suy Vong - Chương 1
Chương 1: Nỗi Đau Mất Mát
Cung điện ở vương quốc Camoria chìm trong ánh sáng vàng ấm áp của buổi chiều. Các hoa văn trên trần nhà lấp lánh trong ánh sáng của những ngọn đèn tinh xảo, phản chiếu vẻ đẹp thanh bình của một vương quốc hạnh phúc. Viego, vị vua vĩ đại, đang ngồi bên cạnh người vợ yêu dấu của mình, Isolde, trên một chiếc ghế bành êm ái. Mỗi cử chỉ của họ đều toát lên sự hòa hợp hoàn hảo.
“Em biết không, Viego,” Isolde mỉm cười, tay nhẹ nhàng vuốt ve tay anh, “mỗi khi anh nhìn em, em cảm thấy như mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới.”
Viego hôn nhẹ lên bàn tay cô, ánh mắt anh đầy yêu thương. “Và anh cảm thấy như mình đã đạt được tất cả mọi thứ. Từ khi em vào đời anh, thế giới trở nên hoàn hảo hơn bao giờ hết.”
Nhưng hạnh phúc đó không kéo dài lâu. Chỉ một tuần sau, Isolde đột ngột bị ốm. Đầu tiên là những cơn sốt nhẹ, rồi chuyển thành đau đớn không thể chịu nổi. Viego lo lắng như một người cha đang mất dần niềm tin vào khả năng của mình.
“Isolde, em phải cố gắng giữ vững,” Viego nói, giọng anh trở nên khản đặc khi nắm chặt tay cô trong lúc nàng nằm trên giường bệnh. “Chúng ta sẽ tìm ra cách chữa trị. Em không được bỏ cuộc.”
Isolde, với gương mặt hốc hác và đôi mắt nhắm nghiền, cố gắng mỉm cười, nhưng nụ cười của nàng chỉ làm tăng thêm nỗi đau trong lòng Viego. “Em… em không thể kéo dài thêm nữa, Viego. Nhưng… em cảm ơn anh vì tất cả.”
Lời nói đó là dấu chấm hết cho niềm hy vọng của Viego. Ngày hôm sau, khi ánh bình minh chiếu qua cửa sổ phòng bệnh, Isolde đã yên nghỉ mãi mãi. Viego ngồi bên cạnh cô, đôi mắt tràn đầy nước mắt, tay ôm chặt cơ thể lạnh giá của nàng.
Linh cữu của Isolde được đặt trong một ngôi mộ sang trọng, giữa những đóa hoa tươi sáng. Nhưng sự tĩnh lặng đó không thể làm giảm bớt sự đau đớn trong lòng Viego. Mỗi đêm, Viego đứng trước ngôi mộ, đôi mắt anh luôn không ngừng dõi theo hình bóng của Isolde, mong mỏi một phép màu nào đó có thể mang cô trở lại.
Một đêm nọ, khi ánh trăng chiếu sáng màu bạc lên mộ phần, Viego đến thăm một pháp sư cổ xưa mà anh nghe nói có khả năng thay đổi vận mệnh. Trong một ngôi nhà nhỏ, lấm lem bụi bặm, pháp sư già đang ngồi quanh những cuốn sách cổ.
“Ngài Viego, tôi đã nghe nói về nỗi đau của ngài,” pháp sư nói bằng giọng trầm thấp, nhìn Viego với sự đồng cảm. “Nhưng tôi e rằng không có phép thuật nào có thể mang Isolde trở lại với ngài. Sự chết là không thể thay đổi.”
Viego nhìn pháp sư, đôi mắt anh tràn đầy quyết tâm. “Tôi sẽ không tin vào điều đó. Nếu có một cách nào đó, tôi sẽ tìm ra. Isolde là toàn bộ thế giới của tôi, và tôi không thể chấp nhận việc mất cô ấy mãi mãi.”
Pháp sư thở dài, lật mở một cuốn sách cổ, chỉ vào một đoạn văn lạ. “Có một phép thuật cổ xưa, nhưng nó cực kỳ nguy hiểm. Nó đòi hỏi sự hi sinh và có thể mang đến sự tàn phá khôn lường. Nhưng nếu ngài quyết tâm, tôi có thể giúp ngài.”
Viego không cần thêm lời khuyên. “Tôi không quan tâm đến những gì sẽ xảy ra. Tôi chỉ muốn Isolde trở lại.”
Pháp sư gật đầu, bắt đầu đọc những câu thần chú cổ xưa. Trong lúc này, Viego cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới khác, nơi tất cả các quy luật của cuộc sống và cái chết đang bị đảo lộn.
Những ánh sáng xanh lấp lánh từ phép thuật chiếu sáng cả căn phòng, và Viego cảm nhận được sức mạnh to lớn tràn đầy quanh mình. “Hãy làm điều cần thiết, dù nó có nghĩa gì đi nữa,” Viego thì thầm, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào ánh sáng mờ ảo.
Phép thuật đã kết thúc, nhưng không có dấu hiệu nào của Isolde. Viego cảm thấy như mình đã bị lừa dối bởi hy vọng và sự tuyệt vọng. Những lời nói của pháp sư lại vang lên trong tâm trí anh: “Sự chết không thể thay đổi.”
Khi ánh sáng tan biến, Viego chỉ còn lại một mình trong bóng tối, cảm nhận sự trống rỗng và sự tàn phá của những hy vọng không thành. Anh đứng dậy, tâm trí đầy rẫy những ý nghĩ mâu thuẫn. Đau khổ và quyết tâm tiếp tục chiến đấu, anh trở lại cung điện, nơi mà những ký ức về Isolde vẫn còn hiện diện trong mỗi góc phòng.
Mỗi bước đi của Viego giờ đây đều nặng nề, nhưng lòng quyết tâm của anh vẫn không bị lay chuyển. Anh đã xác định rõ ràng một điều: nếu không có cách nào để hồi sinh Isolde, thì anh sẽ tìm kiếm sức mạnh tối thượng để làm điều đó, bất chấp cái giá phải trả.
Chương đầu tiên đã kết thúc với nỗi đau chưa bao giờ ngừng lại, và quyết tâm của Viego vẫn chưa hề suy giảm. Chặng đường phía trước vẫn còn dài, và thử thách của anh mới chỉ bắt đầu.