Viego - Vua Suy Vong - Chương 2
Chương 2: Cuộc Tìm Kiếm Bất Đắc Dĩ
Sau cái chết của Isolde, Viego sống trong một thế giới tối tăm, nơi nỗi đau và sự tuyệt vọng trở thành bạn đồng hành của anh. Ngày qua ngày, anh vẫn tìm đến ngôi mộ của vợ mình, giữ niềm hy vọng rằng một ngày nào đó, một phép màu sẽ xảy ra. Nhưng khi ánh sáng của mỗi ngày trôi qua, niềm hy vọng của anh ngày càng trở nên mờ nhạt.
Một buổi sáng, khi mặt trời vừa ló dạng, Viego quyết định thay đổi chiến lược. Nếu phép thuật của pháp sư cổ xưa không đủ, anh cần phải tìm hiểu thêm về những bí mật tối tăm khác. Anh gọi một trong những người hầu trung thành của mình, Zarek, người đã phục vụ anh từ lâu và luôn trung thành tuyệt đối.
“Zarek,” Viego nói, giọng anh lạc lỏng, “ta cần ngươi đi đến những vùng đất xa xôi để tìm kiếm các cuốn sách cổ xưa hoặc bất kỳ thông tin nào có thể giúp ta hồi sinh Isolde. Ta không còn lựa chọn nào khác.”
Zarek cúi đầu tôn kính. “Thưa bệ hạ, ta sẽ làm theo ý ngài. Ta sẽ đi ngay lập tức.”
Zarek lên đường đến những vùng đất huyền bí, nơi có những bí ẩn chưa được khám phá. Trong khi đó, Viego ở lại cung điện, tiếp tục nghiên cứu các cuốn sách và tài liệu mà anh đã thu thập được. Dù vậy, anh cảm thấy sự tuyệt vọng dâng trào khi không tìm thấy bất kỳ manh mối nào hữu ích.
Một tháng trôi qua, Zarek trở về cùng với tin tức từ những vùng đất xa xôi. Anh mang theo một cuốn sách cổ xưa được bọc trong da thú và được khắc chữ bằng vàng.
“Thưa bệ hạ,” Zarek nói khi đặt cuốn sách trước mặt Viego, “ta đã tìm thấy cuốn sách này trong một đền thờ cổ xưa. Nó chứa đựng những phép thuật hắc ám mà ít ai biết đến.”
Viego mở cuốn sách, những trang giấy đã ngả màu thời gian. Các ký tự cổ xưa và những biểu tượng bí ẩn hiện ra trước mắt anh. Trong khi đọc, Viego phát hiện một đoạn mô tả về một nghi lễ hắc ám có thể mang người đã khuất trở về, nhưng với một điều kiện cực kỳ khắt khe.
“Để thực hiện nghi lễ này,” Viego đọc to, “người thực hiện phải hy sinh một phần của chính mình – điều này có thể là cả linh hồn hoặc sự sống. Nghi lễ sẽ mang đến một sức mạnh tối tăm và có thể gây ra sự tàn phá không lường trước.”
Zarek nhìn Viego với vẻ lo lắng. “Bệ hạ, đây là con đường nguy hiểm. Chúng ta không biết những hậu quả mà phép thuật này có thể gây ra.”
Viego không dao động. “Ta không thể đứng yên và chỉ chờ đợi cái chết của mình. Isolde là cả thế giới của ta. Ta sẽ làm bất cứ điều gì để cô ấy trở lại.”
Với quyết tâm không thể lay chuyển, Viego bắt đầu chuẩn bị cho nghi lễ. Anh triệu tập các thầy pháp và các nhà nghiên cứu ma thuật hàng đầu trong vương quốc để trợ giúp. Họ đã từng nghe nói về sức mạnh hắc ám nhưng chưa bao giờ chứng kiến thực tế. Dù vậy, lòng trung thành của họ đối với Viego và nỗi đau của anh đã khiến họ quyết định giúp đỡ.
Vào một đêm trăng tròn, khi ánh sáng của mặt trăng chiếu sáng khắp vương quốc, Viego đứng trước một bàn thờ bằng đá, nơi đã được chuẩn bị cho nghi lễ. Các thầy pháp vẽ các biểu đồ ma thuật xung quanh và chuẩn bị những vật phẩm cần thiết.
“Chúng ta sẵn sàng chưa?” Viego hỏi, giọng anh kiên quyết nhưng có chút run rẩy.
“Chúng tôi đã sẵn sàng, thưa bệ hạ,” một thầy pháp trả lời. “Nhưng xin ngài nhớ rằng hành động này sẽ có những hậu quả không thể đoán trước.”
Viego nhìn vào ánh sáng của nến, thấy bóng hình của Isolde hiện ra trong tâm trí anh. Anh hít một hơi sâu và bắt đầu đọc các câu thần chú cổ xưa. Năng lượng ma thuật dâng lên, tạo ra một vòng tròn sáng lấp lánh quanh bàn thờ.
Những ánh sáng xanh lấp lánh bắt đầu tụ lại thành một hình dạng bí ẩn trên không trung, và Viego cảm nhận được sức mạnh hắc ám đang bắt đầu lan tỏa. Nhưng ngay khi nghi lễ gần hoàn thành, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, làm các thầy pháp lo lắng và các nến bắt đầu tắt dần.
“Chúng tôi không thể kiểm soát được sức mạnh này!” một thầy pháp kêu lên. “Chúng ta phải dừng lại trước khi quá muộn!”
Viego cảm thấy một sức ép nặng nề trong tâm trí và cơ thể mình, nhưng sự quyết tâm của anh không thể bị phá vỡ. “Ta sẽ không dừng lại. Ta sẽ tiếp tục cho đến khi Isolde trở lại.”
Khi sức mạnh tối tăm càng lúc càng mạnh, ánh sáng trên bàn thờ bắt đầu biến thành những đốm sáng đỏ rực. Viego cảm nhận được sự thay đổi, nhưng chưa biết rõ hậu quả. Anh đã vượt qua giới hạn của sự lo lắng và chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp đến.
Cuối cùng, nghi lễ kết thúc và bóng tối bao trùm lên toàn bộ không gian. Viego đứng đó, mồ hôi lấm tấm và cơ thể mệt mỏi, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi bàn thờ, chờ đợi một dấu hiệu của Isolde.
Nhưng khi ánh sáng dần lụi tắt, Viego chỉ còn lại mình trong sự im lặng của đêm, cảm nhận một sự trống rỗng sâu thẳm. Đã có điều gì đó thay đổi, nhưng liệu có phải là điều anh mong đợi?
Chương 2 kết thúc với sự không chắc chắn về kết quả của nghi lễ. Viego phải đối mặt với một tương lai không biết điều gì đang chờ đợi, và cuộc hành trình của anh vẫn tiếp tục.