Viego - Vua Suy Vong - Chương 4
Chương 4: Từ Ái Tình Đến Ác Ý
Ngày lễ Gọi Hồn Tối Thượng đã đến gần. Viego, sau khi dành nhiều tuần nghiên cứu và chuẩn bị, cảm thấy sự căng thẳng trong cơ thể và tâm trí mình ngày càng gia tăng. Cung điện Camoria, vốn từng rực rỡ và nhộn nhịp, giờ đây chìm trong một sự im lặng nặng nề. Các thầy pháp và nhà nghiên cứu đang chuẩn bị cho nghi lễ, còn Viego thì đứng một mình trong phòng chứa đựng các bí mật hắc ám.
Elara, một trong những thầy pháp, đến bên Viego, với vẻ mặt đầy lo lắng. “Bệ hạ, chúng tôi đã chuẩn bị mọi thứ theo đúng yêu cầu của nghi lễ. Nhưng tôi muốn nhắc nhở ngài một lần nữa: việc này có thể mang lại những hậu quả không lường trước được.”
Viego nhìn thẳng vào Elara, ánh mắt anh đầy quyết tâm. “Ta đã biết. Nhưng ta đã sẵn sàng chấp nhận bất kỳ cái giá nào. Isolde đã bị lấy đi khỏi cuộc đời ta, và ta không thể chấp nhận điều đó.”
Elara gật đầu, không còn gì để nói. “Rất tốt. Chúng tôi sẽ thực hiện nghi lễ theo đúng các bước được mô tả trong cuốn sách cổ xưa.”
Buổi tối đến gần, và ánh sáng của mặt trăng rọi xuống như một sự chứng kiến không thể tránh khỏi. Viego dẫn đầu nhóm thầy pháp đến khu vực được chuẩn bị cho nghi lễ—một khu vực tách biệt trong cung điện, nơi được trang trí bằng những biểu đồ ma thuật và các vật phẩm cần thiết.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Viego đứng trước bàn thờ đá lớn, nơi được đặt một bức tượng của Isolde và các biểu đồ ma thuật được vẽ xung quanh. Anh bắt đầu đọc những câu thần chú từ cuốn sách cổ xưa. Những từ ngữ của phép thuật hắc ám vang lên trong không khí, tạo ra một năng lượng ma thuật mạnh mẽ và đầy bí ẩn.
“Chúng ta cần phải thêm một phần hy sinh để hoàn tất nghi lễ,” một thầy pháp thông báo, chỉ vào một chiếc bình chứa một dung dịch đen đặc. “Điều này là cần thiết để kết nối với thế giới bên kia.”
Viego không do dự. Anh lấy chiếc bình và dâng hiến một giọt máu của chính mình vào trong đó, làm cho dung dịch trở nên sáng rực lên. Anh cảm nhận được sự đau đớn khi máu mình chảy ra, nhưng sự quyết tâm vẫn không giảm. Đôi mắt của anh không rời khỏi bức tượng của Isolde, như thể anh có thể thấy nàng trong ánh sáng mờ ảo của nghi lễ.
Khi nghi lễ tiếp tục, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua phòng, làm cho các ngọn nến chao đảo và các biểu đồ ma thuật trở nên rối loạn. Các thầy pháp bắt đầu cảm thấy sức mạnh ma thuật trở nên mạnh mẽ và khó kiểm soát.
“Chúng ta phải duy trì sức mạnh này!” Elara hét lên, cố gắng điều chỉnh các biểu đồ. “Nếu không, nghi lễ có thể trở nên không thể kiểm soát!”
Nhưng bất chấp những nỗ lực của họ, sức mạnh tối tăm dường như ngày càng gia tăng. Những tiếng kêu rít và tiếng gầm gừ vang lên xung quanh, và các bức tường của khu vực bắt đầu nứt ra. Ánh sáng của bức tượng Isolde chuyển thành một màu đỏ rực, và một hình bóng mờ ảo của nàng bắt đầu hiện ra, nhưng không phải là Isolde trong hình dạng tràn đầy sức sống mà là một bóng ma đầy đau đớn.
“Không!” Viego hét lên. “Ta không muốn điều này! Isolde, nếu ngươi đang ở đó, hãy trở về với ta!”
Nhưng hình bóng mờ ảo không phản ứng, và sức mạnh hắc ám dường như ngày càng mạnh mẽ. Viego cảm thấy một sức ép nặng nề trong tâm trí và cơ thể, như thể anh đang bị cuốn vào một cơn lốc không thể thoát ra. Những hình ảnh đau đớn và ma quái hiện lên, làm cho anh cảm thấy như mình đang ở ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Trong lúc căng thẳng này, một trong những thầy pháp, Selene, kêu lên: “Chúng ta phải dừng lại! Sức mạnh hắc ám đã vượt qua khả năng kiểm soát của chúng ta!”
Viego, mặc dù bị tê liệt bởi sự đau đớn và lo lắng, vẫn quyết tâm. “Ta không thể dừng lại. Ta phải hoàn tất nghi lễ!”
Nhưng khi sức mạnh ma thuật lên đến đỉnh điểm, một vụ nổ ánh sáng mạnh mẽ bùng lên từ bàn thờ, làm cho tất cả mọi người lùi lại. Viego bị cuốn vào cơn bão ánh sáng và ngã quỵ xuống đất, cảm thấy như toàn bộ thế giới đang vỡ vụn xung quanh anh.
Khi ánh sáng dần lắng xuống, phòng nghi lễ chỉ còn lại sự im lặng và hỗn độn. Bức tượng của Isolde bị vỡ nát, và sức mạnh tối tăm đã lan rộng khắp khu vực. Viego, mặc dù kiệt sức và bị thương, nhìn vào những mảnh vỡ của bức tượng, cảm thấy nỗi đau và sự thất vọng gia tăng.
“Ta đã thất bại,” Viego thì thầm. “Ta đã phá vỡ mọi thứ mà ta đã từng yêu quý.”
Các thầy pháp và Elara đến bên Viego, giúp đỡ anh và cố gắng dập tắt những hậu quả của sức mạnh hắc ám. Trong khi đó, Viego cảm thấy một sự thay đổi trong tâm trí mình. Những gì anh từng nghĩ là cách duy nhất để cứu Isolde giờ đây trở thành nguồn gốc của sự tàn phá và đau đớn không thể tả.
Chương 4 kết thúc với sự thất bại của nghi lễ và sự tàn phá mà Viego gây ra. Anh phải đối mặt với hậu quả của hành động của mình và khám phá ra rằng sức mạnh hắc ám không thể chỉ đơn giản là công cụ để đạt được mục đích. Con đường phía trước trở nên mờ mịt và đầy thử thách hơn bao giờ hết, và Viego phải tìm cách đối mặt với những hậu quả của sự quyết tâm mù quáng của mình.