Viktor - Sứ Giả Máy Móc - Chương 4
Chương 4: Cuộc Chiến Nội Tâm
Những tuần tiếp theo trôi qua nhanh chóng, và Viktor đắm chìm trong công việc của mình. Dưới sự giám sát của tổ chức bảo mật, anh phải điều chỉnh các khía cạnh của công nghệ để đáp ứng các tiêu chuẩn bảo mật cao hơn. Các biện pháp bảo vệ được triển khai và kiểm tra thường xuyên, nhưng điều đó không thể ngăn Viktor khỏi cảm giác bất an và lo lắng.
Một buổi tối, Viktor đang làm việc trong phòng thí nghiệm, khi một cơn mưa lớn bắt đầu đổ xuống bên ngoài. Những tiếng gió rít qua các khe cửa và tiếng mưa đập vào cửa sổ tạo ra một không khí u ám, phản ánh tâm trạng của Viktor. Anh đứng trước bảng điều khiển, tay anh mỏi nhừ từ những giờ làm việc liên tục.
Liora bước vào phòng thí nghiệm với một tách cà phê nóng. “Viktor, anh cần nghỉ ngơi một chút. Đừng để công việc làm anh kiệt sức như thế này.”
Viktor nhận tách cà phê từ tay Liora, cảm giác ấm áp và thư giãn lan tỏa trong cơ thể. “Cảm ơn, Liora. Tôi biết tôi đã làm việc quá sức, nhưng tôi không thể dừng lại. Tôi lo lắng rằng sự bảo mật này có thể làm giảm chất lượng công nghệ của chúng ta.”
Liora ngồi xuống bên cạnh Viktor, ánh mắt cô đầy sự quan tâm. “Tôi hiểu sự lo lắng của anh. Nhưng hãy nhớ rằng chúng ta đang làm việc vì một mục tiêu lớn hơn. Công nghệ của anh sẽ có cơ hội để thay đổi thế giới, và điều đó cần sự bảo vệ đúng cách.”
Viktor thở dài. “Tôi biết, nhưng đôi khi tôi cảm thấy như mình đang đánh đổi tự do sáng tạo để đạt được điều này. Những biện pháp bảo mật có thể làm giảm tính linh hoạt và sáng tạo của chúng ta. Tôi không muốn công nghệ của mình trở thành một cái gì đó mà tôi không còn kiểm soát.”
Liora đặt tay lên vai Viktor, sự nhẹ nhõm trong nụ cười của cô. “Viktor, anh là người sáng tạo và tài năng. Sự bảo mật không phải là điều ngăn cản anh mà là sự hỗ trợ. Chúng ta cần phải giữ vững mục tiêu của mình và tiếp tục làm việc để làm cho công nghệ này trở nên tốt nhất có thể.”
Khi Viktor nhìn vào đôi mắt đầy sự động viên của Liora, anh cảm thấy một cảm giác bình tĩnh lan tỏa trong lòng. “Cảm ơn, Liora. Tôi cần nhắc nhở mình về lý do tôi bắt đầu tất cả những điều này. Tôi không thể để sự lo lắng làm mờ đi mục tiêu của mình.”
Viktor quyết định nghỉ ngơi một lúc và đi ra ngoài để thư giãn. Anh bước vào một quán cà phê nhỏ gần phòng thí nghiệm, nơi anh có thể thư giãn và suy nghĩ một cách rõ ràng hơn. Khi ngồi xuống một bàn gần cửa sổ, Viktor đưa mắt ra ngoài và nhìn những giọt mưa lấp lánh trên cửa kính. Những suy nghĩ về công việc và sự bảo mật vẫn quanh quẩn trong đầu anh, nhưng anh cũng bắt đầu thấy rõ hơn những điều mà mình đang cố gắng đạt được.
Bất chợt, một người đàn ông trung niên với bộ đồ trang trọng ngồi xuống bàn đối diện Viktor. Người đàn ông đó có vẻ như đã nhìn thấy Viktor từ trước.
“Xin lỗi, tôi không biết liệu tôi có phải làm phiền không,” người đàn ông nói với một nụ cười lịch sự. “Nhưng tôi đã thấy anh trong hội thảo công nghệ gần đây. Anh là Viktor, đúng không?”
Viktor gật đầu, cảm thấy có phần ngạc nhiên. “Đúng vậy, tôi là Viktor. Ông là ai?”
Người đàn ông giới thiệu bản thân là Professor Thorne, một chuyên gia trong lĩnh vực bảo mật công nghệ. “Tôi đã nghe về phát minh của anh và cảm thấy rất ấn tượng. Tôi muốn chia sẻ một số quan điểm và kinh nghiệm của mình với anh.”
Viktor cảm thấy một chút lo lắng, nhưng sự tò mò và mong muốn học hỏi đã khiến anh đồng ý. “Được rồi, tôi sẵn sàng nghe ý kiến của ông.”
Professor Thorne bắt đầu giải thích về những rủi ro mà công nghệ của Viktor có thể gặp phải và cách các biện pháp bảo mật có thể ảnh hưởng đến tính linh hoạt của hệ thống. Ông đề xuất một số cải tiến để giữ cho công nghệ vẫn có thể phát triển mà không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi các biện pháp bảo mật.
Viktor lắng nghe cẩn thận, và cảm giác lo lắng của anh dần dần giảm đi. Những ý tưởng của Professor Thorne giúp anh hiểu hơn về cách làm cho công nghệ của mình vừa an toàn vừa linh hoạt.
Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Viktor cảm ơn Professor Thorne vì những lời khuyên quý giá. “Cảm ơn ông rất nhiều. Tôi sẽ xem xét những ý tưởng của ông và cố gắng điều chỉnh công nghệ của mình để đạt được sự cân bằng giữa bảo mật và tính sáng tạo.”
Professor Thorne mỉm cười và đứng dậy. “Tôi rất vui vì có thể giúp đỡ. Hãy nhớ rằng, sự sáng tạo không nên bị ràng buộc bởi sự sợ hãi. Luôn luôn tìm cách để kết hợp cả hai.”
Khi Viktor trở về phòng thí nghiệm, anh cảm thấy tinh thần được nâng lên. Cuộc trò chuyện với Professor Thorne đã giúp anh nhìn nhận vấn đề theo một góc độ mới và lấy lại sự tự tin. Viktor quyết định rằng mình sẽ tiếp tục làm việc để tối ưu hóa công nghệ của mình, đồng thời đảm bảo rằng các biện pháp bảo mật không làm giảm đi tính sáng tạo và hiệu quả của nó.
Khi đêm đến, Viktor ngồi bên bàn làm việc, nhìn vào bộ công cụ cơ khí của mình với một cảm giác mới mẻ. Anh đã học được rằng để bảo vệ những phát minh của mình không chỉ là vấn đề về bảo mật mà còn là việc duy trì sự cân bằng giữa an toàn và sáng tạo. Và với sự hỗ trợ của Liora và những người xung quanh, Viktor sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức và tiếp tục xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.