Volibear - Thần Sấm Của Freljord - Chương 1
Chương 1: Sự Thức Tỉnh
Trong lòng dãy núi băng giá Freljord, nơi mà bão tuyết không ngừng hoành hành, Volibear, Thần Sấm của vùng đất này, đã ngủ trong giấc ngủ sâu bốn ngàn năm. Mới đây, một cơn bão dữ dội bắt đầu cuốn về, lốc xoáy vần vũ và những tia sét chói lòa đã xé rách bầu trời, báo hiệu sự trở lại của một lực lượng cổ xưa.
Những đỉnh núi băng giá bị ánh sét chiếu rọi như trong một bức tranh ma mị. Tiếng sét rền vang như tiếng rồng gầm, xé nát không gian và đánh thức Volibear từ giấc ngủ vĩnh cửu của mình. Trong khoảnh khắc đầu tiên của sự thức tỉnh, thần sấm cảm nhận được sự đau đớn và căng thẳng của vùng đất mà ông đã từng bảo vệ.
“Làm sao có thể?” Volibear thì thầm, ánh mắt vàng rực của ông mở ra từ bóng tối. “Freljord cần ta.”
Thần sấm đứng dậy, lớp băng bao phủ quanh mình bị phá vỡ bởi sức mạnh của ông. Mỗi bước đi của ông tạo ra những rung chấn nhỏ làm rùng rợn cả vùng núi. Những ngọn băng vỡ vụn như những mảnh kính, phản chiếu ánh sét rực rỡ.
Bầu trời tiếp tục gầm rú, và từng cơn gió mạnh thổi qua các đỉnh núi, mang theo âm thanh của sự hỗn loạn và chiến tranh. Volibear hướng ánh nhìn về phía các bộ tộc đang trong tình trạng xung đột. Những cuộc chiến này đang khiến cho vùng đất của ông trở nên vô cùng hỗn loạn.
Ông quay người và bắt đầu hành trình xuống núi. Trong khi đó, ở các bộ tộc khác nhau, chiến tranh vẫn tiếp tục. Bên trong một ngôi làng nhỏ thuộc bộ tộc Freljord, các trưởng lão đang tranh cãi quyết liệt về việc ai sẽ lãnh đạo.
“Hãy ngừng tranh cãi!” Một trưởng lão gào lên, giọng nói của ông bị lấn át bởi tiếng gầm của sét. “Chúng ta không thể tiếp tục như thế này!”
“Chúng ta cần sự lãnh đạo mạnh mẽ!” Một chiến binh khác đáp lại, tiếng bước chân và tiếng vũ khí va chạm nghe rõ mồn một. “Chúng ta cần sự bảo vệ!”
Đột nhiên, một tiếng sét vỡ trời rền vang, và từ phía xa, Volibear bước vào cảnh tượng hỗn loạn. Sự hiện diện của ông khiến cho tất cả mọi người đều im lặng. Các trưởng lão và chiến binh cùng nhìn về phía thần sấm, choáng ngợp bởi sức mạnh và sự uy nghi của ông.
“Các ngươi hãy nghe ta!” Volibear lên tiếng, giọng nói của ông như tiếng sấm rền vang, lan tỏa đến từng ngóc ngách của ngôi làng. “Freljord đang lâm nguy. Chỉ có sự đoàn kết mới có thể cứu được các ngươi.”
Một trưởng lão bước lên, giọng nói đầy nghi ngờ. “Ngươi là ai mà dám yêu cầu chúng tôi phải theo sự lãnh đạo của ngươi?”
Volibear nâng cao tay, ánh sét lóe lên xung quanh ông, làm cho không khí trở nên điện từ. “Ta là Volibear, Thần Sấm của Freljord. Ta đã ngủ trong suốt bốn ngàn năm để bảo vệ vùng đất này. Giờ đây, sự trở lại của ta là dấu hiệu rằng sự hòa bình đã bị đe dọa. Ta cần các ngươi hợp tác để cứu lấy quê hương của chúng ta.”
Mọi người trong làng đứng im lặng, mắt mở lớn trước sự hiện diện của thần sấm. Họ đã nghe những câu chuyện về Volibear, nhưng chưa bao giờ họ tưởng tượng được rằng ông lại thực sự trở lại.
Một chiến binh trẻ tuổi, với vẻ mặt đầy lo lắng, tiến về phía thần sấm. “Chúng tôi không biết phải làm gì. Chúng tôi đã quá mệt mỏi vì chiến tranh.”
Volibear cúi xuống và đặt tay lên vai của chiến binh, ánh mắt của ông đầy sự cảm thông. “Ta sẽ dẫn dắt các ngươi. Nhưng trước tiên, hãy lắng nghe và chấp nhận sự cần thiết của sự đoàn kết.”
Những người đứng quanh bắt đầu nói chuyện và thảo luận với nhau. Dưới sự dẫn dắt của Volibear, họ nhận ra rằng chỉ có sức mạnh của sự đoàn kết mới có thể giúp họ vượt qua mối đe dọa mà họ đang phải đối mặt.
Volibear nhìn quanh một lượt, cảm nhận sự thay đổi trong không khí. “Hãy chuẩn bị sẵn sàng. Chúng ta sẽ triệu tập các bộ tộc khác và cùng nhau đối mặt với nguy hiểm này. Sự sống còn của Freljord phụ thuộc vào chúng ta.”
Khi tiếng sét tiếp tục rền vang, Volibear dẫn đầu đoàn quân nhỏ, hướng về phía các bộ tộc khác. Những dấu hiệu của sự hồi sinh và hy vọng bắt đầu xuất hiện, khi các bộ tộc từng là đối thủ giờ đây bắt đầu nhận ra sự quan trọng của việc hợp tác.
Và như thế, hành trình của Thần Sấm bắt đầu, với nhiệm vụ cao cả là thống nhất các bộ tộc và bảo vệ Freljord khỏi mối đe dọa từ thời kỳ băng giá. Sự thức tỉnh của Volibear không chỉ là sự trở lại của một vị thần, mà còn là hy vọng cho một vùng đất đang cần sự cứu rỗi.