Vụ ám sát sứ thần nước ngoài - Chương 5
Chương 5: Nghi vấn từ bên trong
Sau cuộc gặp gỡ đầy căng thẳng tại bến cảng, Lưu Vân và James trở về cung điện trong sự im lặng đầy suy tư. Cuộc chạm trán với những kẻ mặc đồ đen không chỉ khiến họ nhận ra sự phức tạp của vụ án mà còn hé lộ phần nào thế lực ngầm mà Hamilton đã vô tình chạm đến. Thế nhưng, điều làm Lưu Vân bận tâm nhất lúc này không chỉ là những kẻ ngoài kia mà còn là những nhân vật đầy quyền lực trong cung đình.
Khi họ về đến cung điện, mặt trời đã lên cao, chiếu sáng cả Tử Cấm Thành với một vẻ uy nghiêm lạ thường. Nhưng trong lòng Lưu Vân, một cơn bão lớn đang dậy lên. Ông biết rằng có một thế lực nào đó trong cung đang cấu kết với những kẻ buôn lậu, và việc Hamilton phát hiện ra bí mật ấy đã dẫn đến cái chết của ông.
Lưu Vân gọi James lại gần, khi cả hai bước vào văn phòng kín trong cung điện. “Ta cần ngươi trả lời thành thật với ta,” ông nói, giọng trầm ngâm nhưng không kém phần nghiêm túc. “Ngươi có cảm thấy ai đó trong triều đình đang có liên quan đến vụ án này không?”
James ngập ngừng, rõ ràng cảm thấy khó xử. “Tôi không chắc, nhưng có một người… Thái sư Hoàng, ông ấy thường xuyên có những cuộc gặp bí mật mà ngài Hamilton đã lưu ý. Ông ấy là một người rất quyền lực, và có thể không ai dám đặt câu hỏi về những gì ông ta làm.”
Lưu Vân gật đầu, ánh mắt trở nên sắc bén. “Thái sư Hoàng sao?” Ông đã từng nghe về vị quan chức này, một người có quyền lực lớn nhất trong triều đình, ngoài hoàng đế. Thái sư Hoàng là người có tài kinh bang tế thế, nhưng cũng được biết đến là kẻ vô cùng thâm sâu và nguy hiểm. Việc ông ta tham gia vào một mạng lưới buôn lậu lớn không phải là điều bất khả thi.
Ngay lúc đó, một người lính bước vào, cúi đầu trước Lưu Vân. “Thưa thám tử, Thái sư Hoàng vừa cho gọi ngài đến gặp. Ông ấy có chuyện muốn bàn bạc.”
James và Lưu Vân nhìn nhau, sự ngạc nhiên hiện rõ trên mặt James. “Chuyện này không phải trùng hợp quá sao?” James thì thầm. “Ngay sau khi chúng ta bắt đầu nghi ngờ ông ta.”
Lưu Vân mỉm cười nhẹ, nhưng trong lòng ông cảm nhận được áp lực. “Chúng ta sẽ gặp ông ta. Nhưng nhớ, không để lộ bất cứ manh mối nào. Hãy quan sát thật kỹ mọi điều ông ta nói và làm.”
Phòng tiếp khách của Thái sư Hoàng toát lên vẻ lộng lẫy, đầy quyền uy. Các bức tường được trang trí bằng những bức tranh cổ quý giá và đồ gốm sứ hiếm có. Trong căn phòng tĩnh lặng, Thái sư Hoàng ngồi uy nghiêm trên ghế, ánh mắt sắc bén hướng về phía Lưu Vân khi ông bước vào. Ông mặc bộ y phục trang trọng, đôi mắt sâu và có vẻ không mấy thân thiện.
“Thám tử Lưu Vân,” Thái sư nói, giọng trầm và quyền lực. “Ta đã nghe nói ngươi đang điều tra vụ ám sát sứ thần người Anh. Ta muốn biết ngươi đã phát hiện được gì.”
Lưu Vân giữ một thái độ bình tĩnh, cúi đầu kính cẩn. “Thưa Thái sư, cuộc điều tra vẫn đang tiếp tục. Chúng tôi đã phát hiện ra một số manh mối, nhưng còn quá sớm để đưa ra kết luận cuối cùng.”
Thái sư Hoàng nhìn ông một lúc, như muốn dò xét từng lời nói của Lưu Vân. “Ta hy vọng ngươi hiểu rằng vụ án này không chỉ ảnh hưởng đến quan hệ giữa Vương quốc Anh và triều đình nhà Thanh, mà còn có thể gây ra những hậu quả lớn hơn cho toàn bộ quốc gia. Chúng ta không thể để bất kỳ sự rắc rối nào làm ảnh hưởng đến hòa bình và ổn định.”
Lưu Vân gật đầu, nhưng ông cảm thấy lời nói của Thái sư mang một sắc thái đe dọa ngầm. “Chắc chắn, thưa Thái sư. Đó cũng là mục tiêu của tôi trong cuộc điều tra này.”
Sau một hồi trao đổi xã giao, Thái sư Hoàng đứng dậy, tiến lại gần Lưu Vân. “Ngươi có nghi ngờ ai không?” Ông hỏi, đôi mắt như dò xét vào sâu trong tâm trí Lưu Vân.
Lưu Vân giữ thái độ bình tĩnh, không để lộ bất kỳ manh mối nào. “Hiện tại chúng tôi vẫn đang xác minh các manh mối, nhưng có vẻ vụ án này có liên quan đến những thế lực ngoài triều đình. Một nhóm người đã tiếp xúc với Hamilton trước khi ông ta bị giết.”
Thái sư Hoàng không tỏ ra ngạc nhiên. “Ngoài triều đình, hử? Những kẻ buôn lậu, có lẽ. Vậy ngươi có cần ta hỗ trợ gì trong việc bắt những kẻ này không?”
Lưu Vân không trả lời ngay lập tức, ông cảm thấy có điều gì đó không ổn. Sự quan tâm đột ngột của Thái sư khiến ông cảnh giác. “Nếu cần sự hỗ trợ từ Thái sư, tôi sẽ không ngại đề nghị. Nhưng trước hết, tôi muốn tự mình kiểm tra thêm một số chi tiết.”
Thái sư Hoàng mỉm cười, nhưng nụ cười của ông mang đầy ẩn ý. “Rất tốt. Nhưng ngươi nhớ, Lưu Vân, trong cuộc điều tra này, đôi khi có những sự thật tốt hơn không nên được phơi bày. Đôi khi, giữ hòa bình quan trọng hơn việc truy cứu đến tận cùng sự thật.”
Câu nói của Thái sư như một lời cảnh cáo. Lưu Vân cúi đầu chào và rời khỏi phòng, nhưng trong lòng ông, một ngọn lửa của sự nghi ngờ đã bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Khi Lưu Vân và James bước ra khỏi cung điện của Thái sư, James thì thầm: “Ông ta rõ ràng đang che giấu điều gì đó. Lời cảnh báo đó không hề ngẫu nhiên.”
“Đúng vậy,” Lưu Vân đáp, mắt nhìn xa xăm. “Thái sư Hoàng là một người rất nguy hiểm. Ta nghĩ ông ta liên quan mật thiết đến vụ ám sát này, và không chỉ có vậy. Nhưng ta sẽ cần bằng chứng rõ ràng trước khi có thể vạch trần ông ta.”
James hít sâu, vẻ mặt lo lắng. “Vậy bước tiếp theo là gì?”
“Chúng ta sẽ tiếp tục điều tra những kẻ ở bến cảng, và ta cũng muốn tìm hiểu thêm về Trương Lợi. Nếu có một mạng lưới ngầm nào đó hoạt động, chắc chắn chúng ta sẽ tìm ra manh mối trong thời gian tới.”
Lưu Vân biết rằng cuộc hành trình truy tìm sự thật còn nhiều khó khăn và nguy hiểm, nhưng ông quyết tâm không dừng lại. Trong mắt ông, hình ảnh của Hamilton, người sứ thần đã bị sát hại một cách tàn bạo, không thể bị quên lãng. Sự thật cần phải được phơi bày, dù cho cái giá phải trả có lớn đến đâu.