Vụ ám sát sứ thần nước ngoài - Chương 9
Chương 9: Bức màn sự thật
Bầu không khí trong cung điện nhà Thanh vào buổi sáng hôm sau có vẻ yên bình, nhưng bên dưới sự tĩnh lặng ấy là những âm mưu, mối nguy hiểm đang chờ đợi bất cứ ai dám thách thức quyền lực của những kẻ đứng đầu. Lưu Vân và James bước đi trong cung với một kế hoạch rõ ràng: họ phải đưa những bằng chứng mà Thomas Barlow cung cấp lên hoàng đế trước khi Thái sư Hoàng kịp phản ứng. Nhưng làm thế nào để vượt qua những ánh mắt theo dõi của các phe phái trong triều là một câu hỏi không dễ trả lời.
Trước khi tiến vào cung gặp hoàng đế, Lưu Vân đã sắp xếp một cuộc gặp riêng với Vương gia Liêu, người luôn nghi ngờ về Thái sư Hoàng và là một trong những người có ảnh hưởng lớn trong triều đình. Vương gia Liêu có thể sẽ là đồng minh quan trọng giúp Lưu Vân thực hiện kế hoạch.
Tại phòng riêng của Vương gia, bầu không khí căng thẳng bao trùm. Vương gia Liêu, một người đàn ông cao lớn với dáng vẻ uy quyền, đang ngồi trên ghế, đôi mắt sắc bén nhìn Lưu Vân và James khi họ bước vào.
“Lưu Vân, ngươi nói có chuyện gấp muốn báo cáo với ta?” Vương gia Liêu lên tiếng, giọng nói lạnh lùng nhưng đầy quyền lực.
Lưu Vân cúi đầu kính cẩn. “Thưa Vương gia, chúng tôi đã tìm ra bằng chứng không chỉ về vụ ám sát sứ thần Hamilton, mà còn về một âm mưu lớn hơn liên quan đến Thái sư Hoàng và các thương nhân phương Tây.”
Vương gia Liêu khẽ nhướn mày, ánh mắt ông trở nên sắc bén hơn. “Thái sư Hoàng sao? Ngươi có chắc về điều này? Hắn là một trong những người quyền lực nhất triều đình, và không thể dễ dàng vạch tội hắn.”
Lưu Vân không nao núng, ông rút ra bản ghi chép của Thomas Barlow và đưa nó cho Vương gia. “Đây là các hợp đồng buôn lậu thuốc phiện và danh sách những người có liên quan. Sứ thần Hamilton đã phát hiện ra âm mưu này trước khi bị giết, và Lục Bảo, một lính gác, đã xác nhận rằng Thái sư Hoàng chính là người ra lệnh ám sát ông ấy.”
Vương gia Liêu đọc lướt qua các tài liệu, đôi mắt ông trở nên trầm tư. “Ngươi biết rằng việc vạch trần Thái sư Hoàng có thể gây ra một cơn bão lớn trong triều đình chứ? Nhưng nếu đây là sự thật, hoàng đế không thể khoan nhượng.”
Lưu Vân gật đầu. “Chính vì thế chúng tôi cần sự hỗ trợ của ngài. Thái sư Hoàng có nhiều tay chân trong triều đình, và nếu chúng tôi không hành động cẩn thận, hắn có thể phản công trước khi hoàng thượng kịp biết sự thật.”
Vương gia Liêu đặt tài liệu xuống, suy nghĩ một lúc lâu trước khi gật đầu. “Ta sẽ giúp ngươi. Ta sẽ đưa những bằng chứng này trực tiếp lên hoàng thượng, nhưng ngươi phải chuẩn bị cho mọi tình huống. Thái sư Hoàng sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền lực của mình.”
Vào buổi chiều hôm đó, Lưu Vân và James đợi trong căn phòng nhỏ gần cung điện hoàng đế, chờ tin tức từ Vương gia Liêu. Không khí trong phòng trở nên căng thẳng khi mọi người biết rằng bất kỳ sai lầm nào trong kế hoạch cũng có thể dẫn đến cái chết. Những người trung thành với Thái sư Hoàng chắc chắn đã biết về hành động của họ, và chỉ cần một sơ hở nhỏ, họ sẽ bị lật ngược tình thế.
James quay sang Lưu Vân, giọng nói có phần lo lắng. “Ngài nghĩ kế hoạch này có thành công không? Thái sư Hoàng quá mạnh, hắn sẽ không để yên nếu biết chúng ta đã có bằng chứng chống lại hắn.”
Lưu Vân giữ bình tĩnh, dù trong lòng ông cũng đang chất chứa nhiều nỗi lo. “Chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu chúng ta không hành động, không chỉ Hamilton chết oan mà cả đường dây buôn lậu thuốc phiện sẽ tiếp tục hoạt động, gây nguy hiểm cho cả đất nước. Vương gia Liêu là người duy nhất có thể thuyết phục hoàng đế hành động.”
Không lâu sau đó, một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên. Một người lính vội vã bước vào, gương mặt lo lắng. “Thám tử Lưu Vân, Vương gia Liêu đã đưa bằng chứng lên hoàng thượng. Hoàng đế rất tức giận và yêu cầu triệu tập Thái sư Hoàng đến ngay lập tức.”
James thở phào nhẹ nhõm, nhưng Lưu Vân vẫn cảm thấy chưa thể yên tâm. Ông biết rằng một khi Thái sư Hoàng biết mình bị lật tẩy, hắn sẽ không ngồi yên mà sẽ phản công, bằng cách này hay cách khác.
Tại cung điện hoàng đế, không khí căng thẳng đến mức ngạt thở. Thái sư Hoàng bước vào với dáng vẻ uy nghi, nhưng ánh mắt hắn lóe lên vẻ ngờ vực. Hắn biết rằng điều gì đó không ổn đã xảy ra, và có thể ngày hôm nay sẽ quyết định số phận của hắn.
Hoàng đế nhà Thanh, ngồi trên ngai vàng, nhìn thẳng vào Thái sư Hoàng. Bên cạnh hoàng đế là Vương gia Liêu, tay cầm chặt bản tài liệu mà Lưu Vân đã đưa cho ông.
“Thái sư Hoàng,” hoàng đế lên tiếng, giọng nói sắc lạnh. “Có những bằng chứng cho thấy ngươi đã cấu kết với các thương nhân phương Tây để buôn lậu thuốc phiện vào đất nước ta. Không chỉ vậy, ngươi còn là kẻ đứng sau vụ ám sát sứ thần Hamilton. Ngươi có gì để nói cho sự thật này không?”
Thái sư Hoàng không hề tỏ ra sợ hãi, nhưng khuôn mặt hắn cứng đờ. Hắn cúi đầu trước hoàng đế, giọng điềm tĩnh nhưng đầy mưu mô. “Thưa hoàng thượng, đây chắc chắn là sự hiểu lầm. Những kẻ ghen ghét ta đang cố tình bôi nhọ danh tiếng của ta. Ta đã luôn trung thành và cống hiến hết mình cho đất nước này.”
Hoàng đế không để hắn nói thêm, cầm bản tài liệu lên và ném về phía Thái sư Hoàng. “Ngươi dám phủ nhận điều này? Những bằng chứng rõ ràng về sự phản bội của ngươi đã nằm trước mắt ta.”
Thái sư Hoàng vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn hiểu rằng sự thật không thể che giấu mãi. Hắn biết thời gian của mình đã hết. Tuy nhiên, hắn không phải là người dễ dàng chịu thua.
“Hoàng thượng, nếu ngài muốn ta chịu tội, ta sẽ chấp nhận. Nhưng hãy nhớ rằng, không chỉ mình ta tham gia vào chuyện này. Nếu ta ngã xuống, những kẻ khác trong triều đình cũng sẽ bị lôi ra ánh sáng. Ngài có sẵn sàng đối mặt với sự rạn nứt trong triều đình của chính mình không?”
Hoàng đế im lặng một lúc, nhưng không dao động. “Ta sẽ không để bất kỳ ai phản bội đất nước này. Ngươi sẽ bị xử lý theo đúng luật pháp, và những kẻ khác cũng sẽ không thoát khỏi.”
Thái sư Hoàng biết không còn đường lui. Hắn cúi đầu, không nói thêm lời nào. Từ đó, quyền lực của hắn chấm dứt, và những ngày đen tối trong triều đình đã đến hồi kết.
Khi tin tức về sự sụp đổ của Thái sư Hoàng lan truyền khắp cung điện, Lưu Vân và James thở phào nhẹ nhõm. Cuộc chiến đấu đã kết thúc, và sự thật cuối cùng đã được phơi bày.
“Chúng ta đã làm được,” James nói, giọng đầy nhẹ nhõm.
“Đúng vậy,” Lưu Vân đáp, mắt nhìn xa xăm. “Nhưng đây chỉ là một phần của cuộc chiến. Sẽ còn nhiều thử thách phía trước, nhưng ít nhất, sự công bằng đã được thực thi hôm nay.”