Vụ án ám sát trong buổi yến tiệc - Chương 5
Chương 5: Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Buổi sáng hôm sau, cung điện Althoria chìm trong bầu không khí nặng nề. Tiếng bước chân của các lính gác vang lên đều đều trên các hành lang rộng lớn, và mọi người trong cung đều đang sống trong cảm giác ngột ngạt của sự bất an. Những quý tộc từng cười nói vui vẻ giờ im lặng hơn bao giờ hết, luôn đề phòng những ánh mắt dò xét. Cái chết của Hoàng tử Edward đã phủ bóng đen lên tất cả.
Trong phòng làm việc riêng, Hoàng hậu Sophia ngồi bên bàn, mắt nhìn chằm chằm vào đống tài liệu chất đầy trước mặt. Khuôn mặt bà hằn lên những nét lo âu, nhưng ẩn sau đó là quyết tâm thép. Bà đã mất đi người con trai duy nhất, và bà không có ý định để vụ án này trôi qua mà không trừng phạt thích đáng. Sophia đã cho triệu tập tất cả các nhân vật quan trọng đến gặp bà vào buổi sáng hôm nay, để thảo luận về những bước tiếp theo trong cuộc điều tra.
Khi tiếng gõ cửa vang lên, Hoàng hậu ngẩng đầu lên. “Vào đi.”
Tướng quân Marcus bước vào, gương mặt đầy vẻ căng thẳng. “Thưa Hoàng hậu, chúng tôi đã điều tra thêm về chiếc nhẫn lạ mà chúng tôi tìm thấy gần thi thể Hoàng tử Edward. Kết quả cho thấy, biểu tượng trên chiếc nhẫn này thuộc về một tổ chức ngầm tên là ‘Hội Lưỡi Kiếm’. Đây là một tổ chức bí mật, hoạt động ngầm trong vương quốc từ nhiều năm nay. Họ chuyên ám sát và khuấy động bất ổn chính trị.”
Sophia nheo mắt, cảm nhận được sự căng thẳng trong giọng nói của Marcus. “Hội Lưỡi Kiếm? Ngươi có biết ai trong triều đình có liên hệ với bọn chúng không?”
“Chưa có bằng chứng cụ thể, thưa Hoàng hậu, nhưng chúng tôi đang điều tra sâu hơn. Có khả năng một số người quyền lực trong cung đã liên kết với Hội Lưỡi Kiếm để âm mưu lật đổ triều đình. Chúng có thể đã đứng sau vụ ám sát Hoàng tử.”
Hoàng hậu Sophia lặng lẽ gật đầu. “Tốt. Ta muốn ngươi tiếp tục điều tra, nhưng hãy giữ kín mọi chuyện. Nếu có kẻ nào trong triều đình đang âm mưu, chúng ta không thể để lộ cho chúng biết rằng ta đã phát hiện ra.”
Marcus cúi đầu kính cẩn. “Thưa Hoàng hậu, tôi hiểu. Tôi sẽ đảm bảo rằng cuộc điều tra diễn ra trong bí mật tuyệt đối.”
Khi Marcus vừa quay người định rời đi, bất ngờ, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía ngoài cung điện, làm rung chuyển cả tòa nhà. Sophia đứng bật dậy, đôi mắt mở to kinh ngạc. “Chuyện gì vừa xảy ra?”
Ngay lập tức, một lính gác lao vào, khuôn mặt trắng bệch. “Thưa Hoàng hậu, cung điện vừa bị tấn công! Có một nhóm thích khách đã xâm nhập vào trong. Họ đang tìm cách tiến vào phòng ngài!”
Marcus lập tức rút kiếm, lao ra ngoài hành lang để chỉ huy đội lính bảo vệ. Sophia nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Bà biết rằng đây không phải là một cuộc tấn công ngẫu nhiên – đây là dấu hiệu rõ ràng rằng kẻ thù đã hành động. Bà thầm nguyền rủa trong lòng, nhưng vẫn giữ vững thái độ bình thản.
“Ta sẽ không bỏ chạy như những kẻ yếu đuối,” Hoàng hậu nói, giọng cứng rắn. “Hãy chuẩn bị phòng thủ, và bảo vệ cung điện bằng mọi giá.”
Marcus quay lại, ánh mắt quyết tâm. “Thưa Hoàng hậu, chúng tôi sẽ không để bất kỳ ai xâm phạm tới ngài.”
Bên ngoài cung điện, tiếng hô vang, tiếng đao kiếm va chạm vang lên không ngớt. Đội quân thích khách nhanh chóng bị các binh lính của Marcus chặn đứng, nhưng không khí căng thẳng bao trùm lên mọi góc cung điện. Những kẻ tấn công mặc áo choàng đen, khuôn mặt bị che giấu sau những chiếc mặt nạ kim loại, di chuyển nhanh nhẹn và ám sát không ngần ngại. Bằng cách nào đó, chúng đã vượt qua lớp phòng thủ bên ngoài và tiến sát vào trung tâm của cung điện.
Trong khi Marcus chỉ huy quân lính chiến đấu với những thích khách, một vài kẻ trong nhóm thích khách đã lẻn vào khu vực gần phòng của Hoàng hậu. Khi cánh cửa phòng bị đạp mạnh mở tung, Hoàng hậu Sophia bình thản đứng dậy, đối diện với kẻ thù.
“Chúng đến rồi,” bà lẩm bẩm.
Dẫn đầu nhóm thích khách là một người cao lớn, tay cầm thanh kiếm sáng loáng. Hắn bước vào phòng, đôi mắt sau chiếc mặt nạ nhìn thẳng vào Hoàng hậu. “Hoàng hậu Sophia, hôm nay là ngày cuối cùng của bà. Hội Lưỡi Kiếm không thể để vương triều này tiếp tục tồn tại.”
Sophia cười lạnh lùng, ánh mắt bà đầy vẻ khinh miệt. “Ngươi thực sự nghĩ rằng vài kẻ tầm thường như ngươi có thể lật đổ hoàng gia sao? Ta đã trải qua những trận chiến khốc liệt hơn thế này.”
Kẻ dẫn đầu giơ cao thanh kiếm, nhưng trước khi hắn kịp tiến lên, Marcus cùng đội lính gác lao tới, cản đường. Một cuộc đụng độ dữ dội nổ ra trong phòng, tiếng kiếm đâm vào nhau vang lên chói tai. Hoàng hậu Sophia đứng lùi lại, đôi mắt sắc bén theo dõi từng động thái.
Kẻ dẫn đầu của nhóm thích khách, nhận ra mình không thể dễ dàng hạ được Marcus, nhanh chóng đổi chiến thuật. Hắn đột ngột tung một cú đá, khiến Marcus lảo đảo, rồi bất ngờ lao thẳng về phía Hoàng hậu với tốc độ kinh hoàng. Nhưng Sophia, người đã trải qua biết bao năm tháng đầy toan tính trong hoàng cung, nhanh chóng rút từ bên bàn một con dao nhỏ giấu kín, đâm thẳng vào ngực kẻ tấn công trước khi hắn kịp chạm tới bà.
Tên thích khách gục ngã, mắt hắn trợn trừng trong kinh ngạc trước khi chết. “Hoàng hậu… không thể…”
Sophia bước lại gần, cúi xuống nhìn kẻ thù đã chết. “Ta đã nói rồi, ngươi quá ngây thơ khi nghĩ rằng có thể đánh bại hoàng gia.”
Marcus, sau khi đánh bại những kẻ còn lại, tiến đến bên Hoàng hậu, thở dốc. “Thưa Hoàng hậu, chúng ta đã đánh bại bọn chúng, nhưng điều này chỉ là khởi đầu. Rõ ràng có một âm mưu lớn hơn đang được tiến hành.”
Sophia gật đầu, ánh mắt bà trở nên u ám. “Đúng. Đây chỉ là bước đầu của chúng. Hội Lưỡi Kiếm đang tiến hành một kế hoạch quy mô hơn. Nhưng chúng ta sẽ không để chúng thành công.”
Bên ngoài cửa sổ, mặt trời đã bắt đầu lên cao, nhưng ánh sáng của nó không thể xua tan được bóng tối đang bao phủ vương quốc Althoria. Kẻ thù đã lộ diện, và cuộc chiến thực sự chỉ mới bắt đầu.