Vụ Án Của Cây Cổ Thụ - Chương 5
Chương 5: Bí mật trong lòng đất
Buổi sáng hôm sau, ánh nắng mặt trời xuyên qua những tán lá rừng, nhưng không xua tan được cảm giác bất an bao trùm ngôi làng Đông Thụ. Bao Chửng và Trần Minh trở lại cây cổ thụ khổng lồ, nơi họ đã đối mặt với bóng đen bí ẩn vào đêm qua. Họ biết rằng cần phải tiến sâu hơn vào cuộc điều tra, đặc biệt là về những dấu vết còn sót lại dưới gốc cây.
“Đại nhân, đêm qua tôi đã kiểm tra lại vết chém trên thân cây,” Trần Minh bắt đầu khi cả hai đến gần cây cổ thụ. “Lưỡi kiếm của tôi đã chạm vào một thứ gì đó rất cứng, như thể đó là một loại áo giáp không phải bằng kim loại thông thường.”
“Đúng vậy,” Bao Chửng đồng tình, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía cây cổ thụ. “Có thể kẻ địch của chúng ta đã sử dụng một loại giáp đặc biệt, nhưng điều đó không phải là điều quan trọng nhất. Chúng ta cần tìm hiểu xem hắn ẩn náu ở đâu, và cây cổ thụ này có thể là manh mối quan trọng.”
Trần Minh gật đầu, rồi cả hai bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng gốc cây. Họ lật từng lớp lá khô, kiểm tra từng tảng đá, và đào sâu xuống mặt đất để tìm bất kỳ dấu vết gì có thể dẫn tới bí mật của bóng đen. Sau một hồi tìm kiếm, Trần Minh đột nhiên dừng lại khi tay anh chạm vào một vật gì đó khác thường.
“Đại nhân, xem này!” Trần Minh gọi lớn, chỉ vào một mảng đất hơi lún xuống.
Bao Chửng nhanh chóng tiến tới. Trần Minh dùng tay vạch đất ra và phát hiện một tảng đá phẳng, to lớn, nằm dưới lớp đất mỏng. “Đây không phải là một tảng đá tự nhiên,” Trần Minh nói, mắt sáng lên. “Có vẻ như nó che giấu điều gì đó bên dưới.”
“Chúng ta phải nâng nó lên,” Bao Chửng ra lệnh.
Cả hai cùng nhau dùng sức để nâng tảng đá nặng nề lên. Dưới tảng đá là một cái hố nhỏ, nhưng điều khiến họ ngạc nhiên là lối vào một đường hầm ngầm, dẫn sâu xuống lòng đất. Lối đi này được che đậy một cách kỹ lưỡng, đủ để không ai nhận ra nếu chỉ nhìn thoáng qua.
“Một đường hầm…” Trần Minh lẩm bẩm, ánh mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên. “Có lẽ đây chính là nơi mà bóng đen ẩn náu.”
Bao Chửng cẩn trọng nhìn quanh, rồi quyết định, “Chúng ta phải xuống đó. Đây có thể là nơi chứa đựng tất cả những bí mật của ngôi làng này.”
Trần Minh gật đầu, rồi cẩn thận tiến vào đường hầm, Bao Chửng theo sau. Đường hầm rất hẹp, chỉ đủ cho một người đi qua, nhưng càng đi sâu, không gian càng mở rộng hơn. Bức tường của đường hầm được xây bằng đá, một dấu hiệu cho thấy nó không phải là công trình tự nhiên mà đã được tạo ra bởi con người.
“Cẩn thận, đường hầm này có thể có bẫy,” Bao Chửng cảnh báo khi họ tiến sâu hơn. Mỗi bước đi của họ đều đầy thận trọng, bởi họ biết rằng bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến nguy hiểm.
Cuối cùng, họ đến một căn phòng nhỏ nằm sâu trong lòng đất. Ánh sáng từ đèn lồng của họ chiếu rọi vào những bức tường đá lạnh lẽo, làm lộ ra những hình vẽ kỳ quái và các ký tự cổ xưa khắc trên tường. Ở giữa căn phòng là một chiếc bàn gỗ cũ kỹ, trên đó đặt một số vật dụng kỳ lạ: một cuộn da cũ, vài mảnh kim loại và một chiếc mặt nạ đen bóng, giống hệt với chiếc mà bóng đen đã đeo đêm qua.
“Đây là… nơi ẩn náu của hắn?” Trần Minh hỏi, đôi mắt dán chặt vào chiếc mặt nạ. “Hắn sống dưới lòng đất này sao?”
“Không phải sống, mà có lẽ đây chỉ là một nơi trú ẩn tạm thời hoặc nơi hắn cất giữ những vật dụng quan trọng,” Bao Chửng đáp, tiến lại gần chiếc bàn. Ông cầm lấy cuộn da, mở ra để xem xét. Trên cuộn da là một bản đồ của ngôi làng Đông Thụ và khu rừng xung quanh, với những ký hiệu đánh dấu những vị trí nhất định.
“Những ký hiệu này…” Bao Chửng trầm ngâm, “Chúng đánh dấu các vị trí trong làng và khu rừng. Có lẽ đây là những nơi mà bóng đen đã đến hoặc dự định đến.”
“Vậy có nghĩa là hắn đã lên kế hoạch rất kỹ lưỡng,” Trần Minh nhận xét, ánh mắt sắc bén. “Nhưng tại sao lại đánh dấu những vị trí này? Chúng có liên quan gì đến những vụ mất tích?”
Bao Chửng suy nghĩ một lúc, rồi nhìn quanh căn phòng lần nữa. “Có thể mỗi vị trí đánh dấu là nơi xảy ra một vụ mất tích, hoặc là nơi hắn đã thực hiện những hành vi bí mật của mình. Chúng ta cần phải điều tra kỹ hơn về những vị trí này.”
Ngay khi họ đang xem xét, từ phía lối vào đường hầm vang lên những tiếng động lạ. Trần Minh nhanh chóng rút kiếm ra, đứng sẵn sàng, trong khi Bao Chửng cẩn trọng lùi lại, đôi mắt dõi theo bóng tối phía trước.
Tiếng bước chân nặng nề tiến lại gần, và từ bóng tối hiện ra một hình dáng quen thuộc: bóng đen với chiếc mặt nạ đêm qua. Hắn đứng đó, ánh mắt đỏ rực chiếu sáng trong bóng tối, tạo ra một cảm giác đáng sợ.
“Các ngươi đã quá tò mò rồi,” giọng nói của hắn vang lên, trầm đục và lạnh lẽo. “Nhưng mọi bí mật đều có cái giá của nó.”
“Ngươi là ai? Tại sao lại làm những việc này?” Trần Minh hét lên, kiếm trong tay chĩa thẳng vào kẻ thù.
“Hỏi thừa,” bóng đen đáp, đôi mắt đầy thù hận nhìn chằm chằm vào họ. “Ta là người bảo vệ cho bí mật của khu rừng này, và bất kỳ kẻ nào dám xâm phạm sẽ phải trả giá.”
“Nếu ngươi nghĩ rằng chúng ta sợ ngươi, thì ngươi đã nhầm,” Bao Chửng đáp lại, giọng cương nghị. “Sự thật sẽ được phơi bày, và ngươi sẽ không thể ngăn cản điều đó.”
Bóng đen không trả lời, chỉ cười lạnh lẽo. Rồi đột nhiên, hắn tung ra một cú đánh mạnh mẽ, lao thẳng về phía Trần Minh. Trận chiến bắt đầu trong không gian chật hẹp của căn phòng ngầm, tiếng kim loại va chạm vang dội trong không gian tối tăm.
Trần Minh chiến đấu quyết liệt, nhưng kẻ thù của anh rất nhanh nhẹn và mạnh mẽ, dường như vượt xa sức mạnh của một con người bình thường. Bao Chửng nhanh chóng nhập cuộc, dùng tất cả kỹ năng của mình để hỗ trợ Trần Minh. Nhưng bóng đen, với kỹ năng chiến đấu tuyệt vời và bộ giáp bảo vệ, dường như không hề có ý định để họ chiến thắng dễ dàng.
Cuộc đụng độ kéo dài, cho đến khi bóng đen đột ngột thay đổi chiến thuật. Hắn tung ra một loạt đòn tấn công liên tiếp, buộc Trần Minh và Bao Chửng phải lùi lại. Ngay khi có cơ hội, hắn nhanh chóng lùi vào bóng tối, biến mất khỏi căn phòng ngầm, để lại cả hai trong sự bàng hoàng.
“Hắn đã chạy thoát,” Trần Minh thở dốc, đôi mắt vẫn không rời khỏi nơi bóng đen biến mất. “Nhưng chúng ta đã tìm thấy căn phòng này. Đây là manh mối quan trọng.”
Bao Chửng gật đầu, dù lòng vẫn còn đầy lo lắng. “Đúng vậy, nhưng kẻ thù của chúng ta không phải là người thường. Hắn rất nguy hiểm, và chúng ta cần phải cực kỳ cẩn thận. Hãy quay trở lại làng và xem xét kỹ hơn về bản đồ này. Nó có thể là chìa khóa để giải mã mọi bí mật.”
Với quyết tâm cao, cả hai rời khỏi căn phòng ngầm, mang theo bản đồ và những vật dụng họ tìm thấy. Nhưng trong lòng họ, cả hai đều hiểu rằng cuộc đối đầu với bóng đen chỉ mới bắt đầu, và những thử thách khó khăn hơn đang chờ đợi phía trước. Bí mật của ngôi làng Đông Thụ dần được hé lộ, nhưng vẫn còn nhiều điều u ám chưa được giải đáp.