Vụ Án Của Cây Cổ Thụ - Chương 6
Chương 6: Kẻ giết người trong bóng tối
Bao Chửng và Trần Minh trở về làng Đông Thụ khi trời đã xế chiều. Ánh nắng cuối ngày phủ lên ngôi làng một màu vàng nhạt, nhưng không khí vẫn nặng nề, âm u. Dân làng nhìn họ với ánh mắt lo lắng và sợ hãi khi họ bước vào ngôi nhà của trưởng làng Trần Thọ.
Trần Thọ đón họ với vẻ mặt căng thẳng. “Các vị đã tìm thấy gì trong rừng?” ông hỏi ngay khi họ bước vào nhà.
“Chúng tôi đã phát hiện một căn phòng ngầm dưới gốc cây cổ thụ,” Trần Minh nói, đặt bản đồ và những vật dụng lên bàn. “Có vẻ như đó là nơi ẩn náu của bóng đen mà chúng tôi đã đối mặt đêm qua. Nhưng hắn đã thoát được.”
Trần Thọ nhìn vào bản đồ, đôi mắt mở to vì kinh ngạc. “Đây là… một bản đồ của làng và khu rừng xung quanh! Nhưng tại sao những vị trí này lại được đánh dấu?”
“Chúng tôi tin rằng những dấu hiệu này liên quan đến các vụ mất tích,” Bao Chửng trả lời. “Bóng đen đó dường như đã lên kế hoạch rất kỹ lưỡng, và có thể hắn đang thực hiện một âm mưu nào đó mà chúng ta chưa rõ.”
Trần Minh chỉ vào một điểm trên bản đồ, nơi gần với vị trí của cây cổ thụ. “Chúng ta đã tìm thấy căn phòng ngầm tại đây. Nhưng có nhiều điểm khác cũng được đánh dấu. Có lẽ chúng ta cần phải điều tra từng vị trí một để tìm ra manh mối.”
“Chúng ta không có nhiều thời gian,” Bao Chửng nói, ánh mắt trầm ngâm. “Mỗi vụ mất tích đều xảy ra đột ngột, và nếu không nhanh chóng hành động, sẽ còn nhiều người nữa gặp nguy hiểm.”
Trần Thọ trầm ngâm nhìn bản đồ, rồi gật đầu. “Tôi sẽ cử một số người trong làng hỗ trợ các vị trong việc điều tra. Nhưng hãy cẩn thận, vì bóng đen đó rất nguy hiểm.”
Bao Chửng cảm ơn sự hỗ trợ của Trần Thọ, rồi quay sang Trần Minh. “Chúng ta sẽ bắt đầu từ vị trí gần nhất,” ông nói, chỉ vào một điểm nằm sâu trong rừng, không xa vị trí cây cổ thụ. “Đây có thể là một trong những nơi mà hắn đã thực hiện các vụ giết người hoặc che giấu bằng chứng.”
Trần Minh gật đầu đồng ý. “Chúng ta phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Bóng đen đó không phải là một kẻ bình thường, và hắn có thể đang theo dõi từng bước đi của chúng ta.”
Hai người nhanh chóng chuẩn bị đồ đạc và rời khỏi làng, tiến vào rừng một lần nữa. Con đường dẫn đến vị trí đánh dấu trên bản đồ ngoằn ngoèo và gồ ghề, bao quanh bởi những cây cổ thụ cao lớn, tạo ra một không khí âm u, đáng sợ.
Khi đến gần vị trí đánh dấu, Bao Chửng và Trần Minh dừng lại, quan sát xung quanh. Khu vực này dường như chưa từng có ai lui tới, cỏ dại mọc um tùm và không có dấu vết của con người.
“Có lẽ đây là nơi mà bóng đen đã thực hiện những hành vi bí mật của mình,” Trần Minh thì thầm, rút kiếm ra chuẩn bị sẵn sàng.
“Chúng ta phải cẩn thận,” Bao Chửng cảnh báo, đôi mắt quan sát từng chi tiết nhỏ nhất xung quanh. “Khu rừng này có thể che giấu nhiều điều mà chúng ta chưa biết.”
Họ tiếp tục tiến sâu vào, và bất ngờ phát hiện một lối đi nhỏ được che phủ bởi cành lá và bụi rậm. Lối đi dẫn vào một khu vực trống trải, nơi có một chiếc bàn đá lớn, bị mốc meo và phủ đầy bụi. Trên bàn là những vật dụng kỳ lạ: những mảnh vải cũ, một con dao rỉ sét, và một cái hộp gỗ nhỏ.
“Đây có lẽ là nơi hắn đã sử dụng để thực hiện các nghi lễ hoặc hành động đáng ngờ,” Bao Chửng nói, cúi xuống xem xét kỹ lưỡng cái hộp gỗ. Khi mở ra, ông phát hiện bên trong là một cuộn giấy da cũ, được viết bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa.
“Thứ này là gì?” Trần Minh hỏi, tò mò nhìn vào cuộn giấy.
Bao Chửng đọc lướt qua những dòng chữ, rồi cau mày. “Đây là một loại bùa chú cổ xưa, có liên quan đến việc điều khiển và kiểm soát linh hồn. Có lẽ kẻ giết người đã sử dụng nó để ám sát hoặc làm hại những người mất tích.”
Trần Minh rùng mình khi nghe điều đó. “Điều này có nghĩa là kẻ thù của chúng ta không chỉ là một kẻ giết người bình thường, mà còn liên quan đến những nghi lễ tà ác?”
“Rất có thể,” Bao Chửng nói, giọng trầm ngâm. “Chúng ta đang đối mặt với một kẻ không chỉ giỏi về mặt vật lý mà còn có kiến thức sâu rộng về các nghi lễ cổ xưa.”
Ngay khi họ đang nói chuyện, một tiếng động lạ vang lên từ phía rừng sâu. Bao Chửng và Trần Minh lập tức đứng dậy, đôi mắt căng thẳng nhìn vào bóng tối phía trước. Một bóng đen xuất hiện từ phía sau những tán cây, di chuyển một cách lặng lẽ và nhanh chóng.
“Đại nhân, hắn lại đến!” Trần Minh hét lên, rút kiếm chuẩn bị sẵn sàng. Bóng đen không nói một lời nào, chỉ đứng đó, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào họ.
“Ngươi là ai? Tại sao lại làm những điều này?” Bao Chửng hỏi lớn, cố gắng thu hút sự chú ý của bóng đen.
Nhưng thay vì trả lời, bóng đen chỉ cười nhạt, rồi đột ngột lao về phía họ với tốc độ kinh hoàng. Trần Minh nhanh chóng bước tới, kiếm của anh chạm vào lưỡi kiếm của bóng đen, tạo ra một tiếng kim loại chói tai.
Cả hai đụng độ một cách dữ dội, lưỡi kiếm của họ không ngừng va chạm trong không gian chật hẹp. Bao Chửng đứng sau, cẩn trọng quan sát và sẵn sàng can thiệp khi cần thiết. Nhưng bóng đen, với kỹ năng chiến đấu điêu luyện, đã chứng tỏ mình là một đối thủ đáng gờm.
“Ngươi không thể thoát khỏi chúng ta!” Trần Minh hét lên, tung ra một loạt đòn tấn công liên tiếp. Nhưng bóng đen né tránh một cách dễ dàng, rồi phản công lại bằng những đòn đánh nhanh và mạnh.
Bao Chửng nhận ra rằng trận chiến này sẽ không dễ dàng kết thúc. Ông nhìn xung quanh, tìm cách để lợi dụng địa hình. Rồi ông nhận thấy một gốc cây lớn nằm ngay sau lưng bóng đen, có thể là điểm yếu trong việc di chuyển của hắn.
“Trần Minh, đẩy hắn về phía gốc cây!” Bao Chửng ra lệnh.
Trần Minh hiểu ý, bắt đầu tấn công mạnh mẽ hơn, buộc bóng đen phải lùi lại. Khi hắn đã gần đến gốc cây, Bao Chửng nhanh chóng lao tới, dùng sức đẩy mạnh hắn vào gốc cây. Trong khoảnh khắc, bóng đen mất thăng bằng, và Trần Minh không bỏ lỡ cơ hội, tung một cú chém mạnh vào tay hắn.
Bóng đen rít lên trong đau đớn, nhưng không dừng lại. Hắn tung ra một cú đá mạnh vào ngực Trần Minh, khiến anh bật ngã ra sau. Bao Chửng lao tới, nhưng bóng đen đã nhanh chóng lùi vào bóng tối, biến mất một lần nữa.
“Chết tiệt, hắn lại thoát rồi!” Trần Minh thở dốc, cố gắng đứng dậy. “Nhưng chúng ta đã làm hắn bị thương. Điều này chứng tỏ hắn không phải là bất khả chiến bại.”
“Đúng vậy,” Bao Chửng nói, ánh mắt sắc bén. “Nhưng chúng ta cần phải cẩn trọng hơn nữa. Kẻ thù của chúng ta rất nguy hiểm, và chúng ta chỉ mới làm trầy xước bề mặt của âm mưu mà hắn đang thực hiện.”
Cả hai đứng đó, giữa khu rừng tối tăm, biết rằng họ đã tiến thêm một bước gần hơn đến việc khám phá ra bí mật của ngôi làng Đông Thụ. Nhưng đồng thời, họ cũng nhận ra rằng bóng đen đó còn nhiều điều bí ẩn hơn những gì họ đã tưởng. Họ biết rằng cuộc chiến này sẽ còn kéo dài, và kẻ thù của họ sẽ không dễ dàng bị đánh bại.