Vụ Án Của Chiếc Quạt Thêu - Chương 2
Chương 2: Án Mạng Kinh Hoàng
Cảnh vật trong phòng riêng của tiểu thư Lý đã bị bao phủ bởi một không khí nặng nề và khủng khiếp. Các quý tộc, vẫn đang rối bời vì vụ mất trộm, giờ đây lại phải đối mặt với một sự việc đáng sợ hơn: cái chết của tiểu thư Lý. Tiếng khóc và tiếng xì xào của đám đông vang lên khi các lính canh và người hầu vội vã đưa thi thể của tiểu thư ra ngoài.
Triển Chiêu cúi xuống kiểm tra hiện trường, ánh mắt ông lướt qua sàn nhà, các bức tường và những đồ vật xung quanh. Một mảnh giấy nhỏ lạc lõng trên sàn thu hút sự chú ý của ông. Triển Chiêu cầm lên và đọc thầm:
“Có thể cái chết của cô là sự khởi đầu của một chuỗi sự kiện mà ngươi không thể ngờ tới.”
Với một dấu hỏi lớn trong đầu, Triển Chiêu đứng dậy và quay sang Lý đại nhân, người đang đứng gần đó với vẻ mặt trắng bệch.
“Lý đại nhân, tình hình hiện tại khá nghiêm trọng. Không chỉ có chiếc quạt bị đánh cắp, mà tiểu thư của ngài đã bị giết hại. Tôi cần phải biết liệu có bất kỳ ai có động cơ gây hại cho tiểu thư không?” Triển Chiêu hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng đầy quyết đoán.
Lý đại nhân lắc đầu, nước mắt đầm đìa. “Tiểu thư của tôi là một cô gái hiền lành và được yêu mến. Tôi không thể nghĩ rằng có ai lại muốn hại cô ấy. Nhưng, có thể có những mối thù hằn nào đó mà tôi không biết.”
“Bước đầu tiên trong điều tra là xác định những ai có mặt tại buổi tiệc và tìm hiểu các mối quan hệ của tiểu thư. Tôi sẽ cần sự giúp đỡ của ông,” Triển Chiêu nói, sau đó quay sang ông Tôn, quản gia của gia đình Lý. “Ông Tôn, ông có thể cung cấp danh sách khách mời và thông tin về những người làm việc trong nhà không?”
Ông Tôn gật đầu và vội vã đi lấy tài liệu. Trong khi đó, Triển Chiêu tiếp tục điều tra hiện trường. Ông phát hiện một dấu vết nhỏ trên chiếc giường của tiểu thư, nơi có một mảnh vải đỏ lẫn với các dấu vết khác.
“Đây là sợi chỉ thêu từ chiếc quạt, nhưng làm sao nó lại nằm ở đây?” Triển Chiêu tự hỏi.
Một lúc sau, ông Tôn trở lại với một cuốn sổ tay và cung cấp cho Triển Chiêu danh sách các khách mời và người làm trong nhà.
“Đây là danh sách khách mời và nhân viên của nhà tôi. Chúng tôi đã mời rất nhiều người, từ các quý tộc đến thương gia và học giả. Nhưng những người hầu trong nhà đều là người thân cận, họ không có lý do gì để gây hại,” ông Tôn giải thích.
Triển Chiêu lướt qua danh sách, ghi chú những cái tên đáng nghi ngờ và những người có thể có mối liên hệ với vụ án. Trong khi ông làm việc, một người đàn ông gầy gò, mặt tái nhợt bước vào phòng. Đó là Phan Vân, một thương gia nổi tiếng, và cũng là một trong những khách mời tại buổi tiệc.
“Thám tử Triển, tôi cần phải nói cho ông biết một điều quan trọng,” Phan Vân nói, giọng run rẩy. “Tôi đã nhìn thấy một người lạ mặt ở gần phòng của tiểu thư vào lúc xảy ra vụ việc. Đó là một người đàn ông mặc áo đen, có vẻ như đang cố gắng lén lút vào phòng.”
Triển Chiêu ghi chú điều này và hỏi tiếp: “Ông có thể mô tả thêm về người đó không? Ông có thấy điều gì khác thường không?”
Phan Vân nhíu mày, cố gắng nhớ lại chi tiết. “Người đó có vẻ rất nhanh nhẹn và giữ khoảng cách với đám đông. Tôi chỉ kịp nhìn thấy ánh mắt của hắn, nó rất lạnh lùng và nguy hiểm.”
Triển Chiêu gật đầu, cảm ơn Phan Vân và bắt đầu lên kế hoạch cho bước tiếp theo trong cuộc điều tra. Trong đầu ông, hình ảnh của người đàn ông mặc áo đen và mảnh chỉ đỏ từ chiếc quạt thêu đang dần kết nối lại với nhau.
“Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm về những mối quan hệ và động cơ của từng người có mặt tại buổi tiệc. Một chi tiết nhỏ có thể là manh mối quan trọng,” Triển Chiêu nói với Lý đại nhân và ông Tôn.
Lý đại nhân thở dài, gật đầu. “Tôi sẽ làm theo chỉ dẫn của ngài, thám tử. Hy vọng rằng chúng ta sẽ sớm tìm ra kẻ thủ ác và phục thù cho con gái tôi.”
Triển Chiêu nhìn xung quanh phòng lần cuối, rồi quyết định bắt tay vào điều tra sâu hơn. Đây chỉ mới là sự khởi đầu của một cuộc điều tra đầy căng thẳng và bí ẩn.