Vụ Án Của Chiếc Quạt Thêu - Chương 3
Chương 3: Bao Chửng Nhận Án
Tối hôm đó, không khí ở Khai Phong phủ trở nên căng thẳng khi Bao Chửng, vị thẩm phán nổi tiếng và cương trực của triều đình, được thông báo về vụ án nghiêm trọng. Ông là một trong những người đầu tiên có mặt tại hiện trường, cùng với Triển Chiêu và đội ngũ của mình.
“Bao đại nhân, tôi rất vui vì ngài đến đây. Vụ án này thực sự phức tạp,” Triển Chiêu nói, khi thấy Bao Chửng bước vào phòng riêng của tiểu thư Lý.
Bao Chửng gật đầu, ánh mắt ông lướt qua hiện trường với sự chăm chú. “Tôi đã nghe về vụ việc. Đây không chỉ là một vụ trộm cắp thông thường mà có thể liên quan đến một âm mưu lớn. Triển Chiêu, chúng ta cần phải tìm hiểu tất cả các manh mối có thể.”
Triển Chiêu đưa cho Bao Chửng mảnh giấy mà ông đã tìm thấy. “Tôi tìm thấy mảnh giấy này trên sàn phòng của tiểu thư. Nội dung của nó rất đáng nghi.”
Bao Chửng đọc mảnh giấy một cách cẩn thận rồi gật đầu. “Đây rõ ràng là một lời đe dọa. Người viết nó có vẻ như đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc này.”
“Bây giờ, chúng ta cần phải xem xét các nghi phạm. Đã có nhiều khách mời và nhân viên trong nhà. Theo danh sách mà ông Tôn cung cấp, chúng ta có thể phân loại họ theo mức độ nghi ngờ và mối quan hệ với tiểu thư Lý.”
“Đúng vậy,” Bao Chửng đồng tình. “Trước tiên, chúng ta sẽ bắt đầu với những người gần gũi nhất với tiểu thư, bao gồm các thành viên trong gia đình và người làm trong nhà.”
Triển Chiêu và Bao Chửng bắt đầu cuộc điều tra. Họ đầu tiên gặp gỡ Lý đại nhân một lần nữa để làm rõ hơn về những người trong gia đình và những nhân viên có mặt vào thời điểm xảy ra vụ án.
Lý đại nhân lắc đầu, vẻ mặt mệt mỏi. “Những người gần gũi với tiểu thư bao gồm tôi, bà Lý, vợ tôi, và các người hầu như ông Tôn và bà Đặng, người giúp việc chính.”
Bà Đặng, một phụ nữ trung niên với vẻ mặt hiền hậu, là người đầu tiên được gọi lên. Bà trông có vẻ lo lắng nhưng cố gắng giữ bình tĩnh.
“Thưa bà Đặng, bà có thể kể cho chúng tôi biết những gì bà biết về tiểu thư Lý và buổi tiệc đêm nay không?” Bao Chửng hỏi, giọng nghiêm nghị.
Bà Đặng cúi đầu. “Tiểu thư là một người hiền lành. Trong buổi tiệc, tôi chủ yếu ở trong bếp, chuẩn bị món ăn và phục vụ khách. Tôi không biết gì về vụ trộm cho đến khi nghe tiếng la hét.”
“Vậy bà có thấy điều gì khác thường không? Có ai có hành vi đáng nghi ngờ hay có tranh cãi gì không?” Triển Chiêu tiếp tục hỏi.
Bà Đặng lắc đầu. “Không, không có gì khác thường. Mọi thứ đều diễn ra bình thường cho đến khi tôi nghe tiếng la hét.”
Sau khi phỏng vấn bà Đặng, Triển Chiêu và Bao Chửng tiếp tục gặp gỡ các nhân viên khác trong nhà, và dần dần thu thập được thông tin. Đến lượt Lý đại nhân và bà Lý, vợ ông, bị hỏi cung. Bà Lý có vẻ rất buồn bã và lo lắng.
“Chúng tôi thật sự không biết ai có thể làm chuyện này,” bà Lý nói, giọng run rẩy. “Chúng tôi luôn coi tiểu thư là người con gái quý giá nhất trong gia đình.”
“Vậy thì có thể có ai đó ngoài gia đình có động cơ gây hại cho cô ấy không? Có mâu thuẫn gì xảy ra gần đây không?” Bao Chửng hỏi.
Lý đại nhân suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu. “Không có mâu thuẫn lớn nào. Nhưng có thể có một số mâu thuẫn nhỏ không đáng kể mà tôi không để ý.”
“Chúng ta sẽ phải điều tra kỹ lưỡng từng nghi phạm,” Triển Chiêu nói, khi kết thúc cuộc hỏi cung. “Có thể có điều gì đó chúng ta chưa phát hiện ra.”
Bao Chửng và Triển Chiêu quyết định tiếp tục điều tra trong giới quý tộc và thu thập thêm thông tin từ các khách mời, hy vọng sẽ tìm ra manh mối quan trọng trong vụ án.