Vụ Án Của Ngôi Mộ Bị Nguyền Rủa - Chương 2
Chương 2: Lời nguyền cổ xưa
Khu nghĩa địa Khai Phong, sáng sớm hôm sau…
Bình minh chưa kịp ló dạng, Bao Chửng đã dẫn Triển Chiêu trở lại khu nghĩa địa. Những làn sương mỏng manh bao phủ lấy những ngôi mộ, tạo nên một không gian lạnh lẽo và u ám. Những hàng cây cổ thụ vươn mình trong màn sương, như những bóng ma canh giữ vùng đất này.
Triển Chiêu bước đi bên cạnh Bao Chửng, ánh mắt sắc bén của anh không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. “Đại nhân, ngài nghĩ gì về những dòng chữ khắc trên bia đá ngôi mộ này?” Anh chỉ tay về phía những ký tự cổ xưa khắc sâu vào mặt đá.
Bao Chửng đứng trước ngôi mộ, đôi mắt ông chăm chú quan sát từng nét khắc, đôi tay chắp sau lưng. “Những dòng chữ này không chỉ là tên tuổi và tước vị của người đã khuất. Chúng chứa đựng những lời cảnh báo, hoặc có thể là lời nguyền. Nhưng ta nghi ngờ rằng, ai đó đã sử dụng chúng để gieo rắc nỗi sợ hãi.”
Triển Chiêu gật đầu. “Nếu đúng như vậy, kẻ đó có thể đang lợi dụng sự mê tín của người dân để che giấu tội ác của mình.”
Bao Chửng trầm ngâm trong giây lát rồi nói, “Chúng ta cần tìm hiểu thêm về lịch sử của ngôi mộ này. Ngươi hãy đến thư viện hoàng gia và tra cứu những tư liệu liên quan đến ngôi mộ và vị quý tộc được chôn cất ở đây. Ta tin rằng, quá khứ sẽ mang lại manh mối cho chúng ta.”
Thư viện hoàng gia, giữa trưa…
Triển Chiêu nhanh chóng đến thư viện hoàng gia, nơi lưu trữ những tài liệu quý giá về lịch sử và các sự kiện quan trọng của triều đình. Anh bước vào căn phòng rộng lớn, nơi những cuốn sách cổ nằm im lìm trên các giá kệ cao ngất. Ánh sáng mờ nhạt từ những cửa sổ hẹp chỉ đủ để soi rõ các ký tự cổ xưa.
Một vị lão thư viện trưởng, với mái tóc bạc trắng và đôi mắt tinh tường, bước tới chào đón. “Chào Triển hộ vệ, ngài cần tìm gì ở đây?”
Triển Chiêu chắp tay chào lại. “Ta cần những tư liệu liên quan đến ngôi mộ cổ ở nghĩa địa Khai Phong, đặc biệt là về vị quý tộc được chôn cất ở đó.”
Lão thư viện trưởng gật đầu, dẫn Triển Chiêu tới một góc khuất của thư viện. “Ngôi mộ đó thuộc về một vị quý tộc họ Trương, từng là một cận thần quyền lực trong triều đình nhiều thế kỷ trước. Nhưng sau khi bị phản bội, ông đã rơi vào cảnh bần hàn và chết trong uất ức. Trước khi chết, người ta nói rằng ông đã nguyền rủa tất cả những ai dám xâm phạm mộ phần của mình.”
Triển Chiêu cẩn thận lật giở những trang sách cũ kỹ, ánh mắt anh dừng lại trên một đoạn văn bản. “Ở đây có ghi lại một nghi lễ đen tối mà vị quý tộc họ Trương đã thực hiện trước khi qua đời. Nghi lễ này được cho là sẽ trói buộc linh hồn của ông lại ngôi mộ, để bảo vệ tài sản và bí mật của ông khỏi những kẻ xâm phạm.”
“Bí mật?” Triển Chiêu ngẩng lên nhìn lão thư viện trưởng, người khẽ gật đầu.
“Đúng vậy, người ta tin rằng trong ngôi mộ có chứa những tài liệu quan trọng mà vị quý tộc không muốn ai biết tới. Có lẽ vì vậy mà ông ta đã nguyền rủa ngôi mộ để bảo vệ chúng.”
Triển Chiêu ghi nhớ kỹ lưỡng những thông tin này rồi rời khỏi thư viện, lòng trĩu nặng những suy nghĩ về những điều mình vừa khám phá.
Nhà của Bao Chửng, chiều muộn…
Khi Triển Chiêu trở về, Bao Chửng đã đợi sẵn trong thư phòng. Trước mặt ông là một bản đồ cổ của Khai Phong và những ghi chép mà ông đã thu thập từ những người dân xung quanh khu nghĩa địa.
“Đại nhân,” Triển Chiêu bắt đầu báo cáo, “ngôi mộ cổ đó thuộc về một vị quý tộc họ Trương, người đã thực hiện một nghi lễ đen tối trước khi qua đời. Lời nguyền mà ông ta để lại nhằm bảo vệ một bí mật trong mộ phần của mình.”
Bao Chửng gật đầu, ánh mắt lộ vẻ suy tư. “Bí mật đó là gì? Và liệu nó có liên quan đến những cái chết gần đây?”
Triển Chiêu đáp, “Ta không rõ, nhưng có thể kẻ nào đó đã biết về bí mật này và đang tìm cách chiếm đoạt nó. Những người tham gia khai quật ngôi mộ có thể đã vô tình tiếp cận quá gần bí mật đó, và vì vậy trở thành mục tiêu của kẻ thủ ác.”
Bao Chửng đứng dậy, đôi mắt ông ánh lên sự quyết tâm. “Ta sẽ đến gặp người đứng đầu công trình khai quật. Hắn có thể biết điều gì đó mà chúng ta chưa rõ. Còn ngươi, Triển Chiêu, hãy theo dõi những người liên quan đến vụ khai quật, tìm hiểu xem họ đã gặp những ai và làm gì trước khi chết.”
Triển Chiêu khom người, “Tuân lệnh, đại nhân.”
Nghĩa địa Khai Phong, đêm xuống…
Màn đêm lại một lần nữa phủ xuống Khai Phong, nhưng lần này có một không khí căng thẳng bao trùm. Bao Chửng và Triển Chiêu chia nhau thực hiện nhiệm vụ, cả hai đều biết rằng bóng tối đang che giấu nhiều bí mật, và lời nguyền kia có thể chỉ là một phần của một âm mưu lớn hơn.
Trong đêm tối, khi mà những ngọn đèn lồng lập lòe trên các con phố vắng lặng, có một bóng đen bí ẩn đang âm thầm dõi theo từng bước đi của Bao Chửng.
Liệu bí mật của ngôi mộ cổ có thực sự chỉ là một lời nguyền, hay đó là một âm mưu được dựng lên bởi kẻ nào đó với ý đồ đen tối? Và bí ẩn nào đang chờ đợi Bao Chửng và Triển Chiêu trong cuộc hành trình tìm kiếm sự thật?
(Chương 2 kết thúc)