Vụ Án Của Người Không Mặt - Chương 4
Chương 4: Nạn nhân tiếp theo
Sáng hôm sau, Khai Phong lại một lần nữa chìm trong nỗi sợ hãi. Tin tức về một vụ giết người thứ hai đã nhanh chóng lan ra khắp thành phố. Lần này, nạn nhân là một quan chức cấp cao của triều đình, tên là Trương Quý, được phát hiện chết trong tư dinh của mình. Cái chết của ông ta cũng kỳ bí không kém gì vụ án của Lưu Phúc, không có bất kỳ dấu vết nào của hung thủ tại hiện trường.
Trong phủ Khai Phong, Bao Chửng ngồi trầm ngâm trước bàn làm việc. Ông cảm thấy một mối liên kết mờ nhạt nhưng đáng ngờ giữa hai vụ án, nhưng chưa thể nào xác định được. Triển Chiêu bước vào, vẻ mặt nghiêm trọng.
“Bao đại nhân, vụ án của Trương Quý xảy ra ngay trong tư dinh của ông ta, nhưng không ai nhìn thấy hay nghe thấy điều gì bất thường trong đêm qua. Các cận vệ và người hầu đều nói rằng họ không phát hiện ra điều gì lạ thường cho đến khi tìm thấy thi thể của Trương Quý vào sáng sớm.”
Bao Chửng gật đầu, giọng ông trầm lắng. “Giống như vụ của Lưu Phúc. Không có dấu vết, không có nhân chứng, không có lời giải thích hợp lý. Hung thủ này quả thật là một kẻ rất nguy hiểm và tinh vi.”
Triển Chiêu cúi đầu nói tiếp: “Có một điều kỳ lạ là trên thi thể của Trương Quý cũng có một vết thương tương tự như của Lưu Phúc—một vết cắt sâu vào tim, dường như được thực hiện bằng một vật rất sắc bén. Điều này cho thấy có thể cả hai vụ án đều do cùng một kẻ thủ ác thực hiện.”
Bao Chửng đứng dậy, đôi mắt ông ánh lên một tia quyết tâm. “Nếu đây là cùng một kẻ, thì hắn chắc chắn có một mục đích lớn hơn là chỉ giết người ngẫu nhiên. Trương Quý là một quan chức cao cấp, còn Lưu Phúc là một thương gia giàu có. Có thể nào mục tiêu của hắn là những người có quyền lực và tiền bạc?”
Công Tôn tiên sinh lúc này bước vào, trên tay cầm một cuộn giấy nhỏ. “Bao đại nhân, tôi đã giải mã được một phần của mảnh giấy mà chúng ta tìm thấy ở hiện trường vụ án của Lưu Phúc.”
Bao Chửng nhanh chóng quay sang Công Tôn tiên sinh. “Có gì trong đó, Công Tôn tiên sinh?”
Công Tôn tiên sinh mở cuộn giấy ra và trình bày trước mặt Bao Chửng và Triển Chiêu. “Mảnh giấy này chứa những ký tự mà tôi tin là một loại mã hóa cổ xưa, thường được sử dụng bởi những tổ chức bí mật để truyền đạt thông tin. Những ký tự mà tôi giải mã được có liên quan đến một nghi lễ gọi là ‘Thiên Địa Hội’, một tổ chức từng hoạt động ngầm trong triều đình, nhưng đã bị triều đình tiêu diệt nhiều năm trước.”
“Thiên Địa Hội?” Triển Chiêu hỏi với vẻ ngạc nhiên. “Tôi đã nghe nói về tổ chức này, nhưng tưởng rằng nó đã biến mất từ lâu.”
Công Tôn tiên sinh gật đầu. “Đúng vậy, nhưng có thể một số thành viên của tổ chức này vẫn còn sống sót và đang âm thầm hoạt động. Những ký tự này ám chỉ đến một cuộc thanh trừng nội bộ trong tổ chức, và có thể là một lý do dẫn đến các vụ giết người này.”
Bao Chửng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu Thiên Địa Hội liên quan đến các vụ án này, thì những người bị giết có thể đã từng có liên quan đến tổ chức đó. Chúng ta cần phải tìm hiểu xem Trương Quý và Lưu Phúc có dính líu gì đến Thiên Địa Hội hay không.”
Triển Chiêu ngay lập tức nhận lệnh và rời khỏi phòng để thu thập thêm thông tin. Trong khi đó, Bao Chửng và Công Tôn tiên sinh tiếp tục nghiên cứu các ký tự còn lại trên mảnh giấy, hy vọng sẽ tìm ra manh mối rõ ràng hơn.
Buổi chiều, Triển Chiêu quay lại với một số thông tin mới. “Bao đại nhân, tôi đã tìm hiểu và phát hiện rằng cả Lưu Phúc và Trương Quý đều có một điểm chung: họ từng tham gia vào một cuộc điều tra bí mật liên quan đến Thiên Địa Hội cách đây nhiều năm. Cuộc điều tra này đã dẫn đến việc triệt phá tổ chức và bắt giữ nhiều thành viên quan trọng.”
Bao Chửng trầm ngâm gật đầu. “Vậy là kẻ giết người có thể là một thành viên của Thiên Địa Hội, hoặc một kẻ có mối thù với những người đã phá hoại tổ chức đó.”
Công Tôn tiên sinh chen vào. “Có lẽ hắn đang thực hiện một cuộc trả thù, nhắm vào những người có liên quan đến cuộc triệt phá đó. Và có thể còn nhiều người khác trong danh sách của hắn.”
Bao Chửng đứng dậy, đôi mắt ông đầy quyết tâm. “Chúng ta không thể để hắn tiếp tục giết người. Triển Chiêu, hãy tăng cường bảo vệ cho những người có liên quan đến cuộc điều tra năm xưa. Đồng thời, chúng ta cần phải tìm ra danh sách những người đã tham gia vào cuộc triệt phá Thiên Địa Hội để dự đoán ai có thể là mục tiêu tiếp theo.”
Triển Chiêu nhận lệnh và lập tức rời đi, bắt đầu triển khai các biện pháp bảo vệ và tìm kiếm thông tin. Bao Chửng quay sang Công Tôn tiên sinh, giọng ông đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không để kẻ giết người này tiếp tục gieo rắc nỗi sợ hãi và chết chóc trong Khai Phong. Sự thật sẽ sớm được phơi bày.”
Câu chuyện tiếp tục với những nỗ lực của Bao Chửng và Triển Chiêu trong việc bảo vệ những người còn lại và tìm ra kẻ giết người trước khi hắn kịp thực hiện thêm những vụ giết người khác.