Vụ Án Của Người Nông Dân - Chương 2
Chương 2: Gặp gỡ người nông dân
Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên len lỏi qua các kẽ lá và mang theo hơi sương mỏng manh của buổi bình minh, Lý Hạo đã sẵn sàng bắt đầu cuộc điều tra của mình. Anh biết rằng để có thể giải oan cho Lý Dân, anh cần phải hiểu rõ hơn về người đàn ông này và mối liên hệ của ông với viên quan bị sát hại.
Lý Hạo bước qua con đường đất dẫn tới ngôi nhà nhỏ của Lý Dân. Ngôi nhà toát lên vẻ giản dị, nhưng cũng có nét ấm cúng, với những luống rau xanh mướt và tiếng gà gáy vang từ phía sau nhà. Khi Lý Hạo đến gần, cánh cửa gỗ cũ kỹ kêu lên kẽo kẹt, rồi một người phụ nữ trung niên với khuôn mặt hiền hậu xuất hiện.
“Xin hỏi, có phải đây là nhà của Lý Dân?” Lý Hạo hỏi, giọng lịch sự.
Người phụ nữ nhìn Lý Hạo từ đầu đến chân, có vẻ ngạc nhiên vì sự hiện diện của một người lạ. “Phải, tôi là Lý Thị, vợ của Lý Dân. Ông là ai? Có chuyện gì vậy?”
“Tôi là Lý Hạo, một thám tử được cử đến để điều tra vụ án của chồng bà. Tôi tin rằng ông ấy bị buộc tội oan, và tôi đến đây để giúp ông ấy minh oan.” Lý Hạo nói, ánh mắt chân thành nhìn vào người phụ nữ.
Lý Thị dường như không tin vào tai mình. Bà ta nhìn Lý Hạo một lúc, rồi đôi mắt bắt đầu rơm rớm nước. “Cuối cùng cũng có người tin rằng chồng tôi vô tội! Ông Lý, ông không biết chúng tôi đã phải trải qua những gì trong mấy ngày qua đâu. Cả làng này đều nghĩ rằng chồng tôi là kẻ giết người, nhưng tôi biết ông ấy không làm điều đó.”
“Bà có thể kể cho tôi nghe chi tiết về đêm hôm đó không? Lý Dân đã làm gì và có ai khác có thể làm chứng cho sự vô tội của ông ấy không?” Lý Hạo hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.
Lý Thị mời Lý Hạo vào nhà, rót cho anh một chén trà nóng, rồi bắt đầu kể lại sự việc. “Đêm đó, như mọi ngày khác, chúng tôi ăn tối cùng nhau. Sau khi ăn xong, Dân nói rằng ông ấy thấy hơi mệt nên đi nghỉ sớm. Tôi còn nhớ rất rõ, ông ấy không hề ra khỏi nhà trong suốt buổi tối đó. Sáng hôm sau, khi tôi thức dậy, tôi phát hiện ra lính canh đã xông vào nhà và lục soát mọi thứ. Họ tìm thấy con dao dưới sàn nhà và buộc tội chồng tôi là kẻ giết viên quan.”
Lý Hạo nhấp một ngụm trà, rồi đặt chén xuống. “Có ai khác đã vào nhà bà vào đêm đó không? Có điều gì bất thường mà bà nhận thấy không?”
Lý Thị lắc đầu. “Không, không có ai cả. Nhưng tôi có cảm giác rằng có điều gì đó không đúng. Chúng tôi là những người nông dân nghèo, không có lý do gì để Lý Dân phải giết người. Và con dao đó… nó không phải là của chúng tôi.”
“Bà nói rằng con dao đó không phải là của gia đình bà?” Lý Hạo hỏi lại, mắt sáng lên khi nghe thấy điều này.
“Phải, chúng tôi không có loại dao như vậy. Nó quá lớn và sắc bén, không phù hợp với công việc hàng ngày của chúng tôi,” Lý Thị đáp.
Lý Hạo gật đầu, ghi nhớ chi tiết này. “Tôi cần kiểm tra lại con dao đó. Có thể nó là manh mối quan trọng dẫn tới kẻ thực sự đứng sau vụ án này.”
Vừa lúc đó, một cậu bé tầm mười tuổi từ phía sau nhà chạy vào, nhìn Lý Hạo với ánh mắt tò mò. “Mẹ ơi, ai thế ạ?”
“Đây là con trai tôi, Lý Tiểu Phúc,” Lý Thị giới thiệu. “Con, đây là ông Lý Hạo, ông ấy đến để giúp cha con.”
Lý Hạo cúi xuống ngang tầm mắt với cậu bé. “Chào cháu, Tiểu Phúc. Cháu có nhớ đêm đó cha cháu đã làm gì không?”
Tiểu Phúc gật đầu, đôi mắt tròn xoe nhìn Lý Hạo. “Cha cháu đi ngủ sớm, rồi mẹ bảo cháu cũng phải đi ngủ. Cháu không thấy cha ra khỏi nhà.”
Lý Hạo mỉm cười, vỗ nhẹ lên vai cậu bé. “Cảm ơn cháu, Tiểu Phúc. Cháu giỏi lắm.”
Sau khi chào tạm biệt Lý Thị và Tiểu Phúc, Lý Hạo rời khỏi ngôi nhà, đầu óc tràn ngập những suy nghĩ về vụ án. Con dao không phải của gia đình, và dấu chân dẫn về nhà Lý Dân có thể đã được tạo ra để đánh lạc hướng điều tra. Có lẽ ai đó đã cố tình đưa những bằng chứng giả này vào hiện trường để đổ tội cho Lý Dân.
Lý Hạo biết rằng bước tiếp theo là phải điều tra hiện trường vụ án một cách cẩn thận. Nếu có điều gì đó bất thường, chắc chắn anh sẽ tìm ra. Và khi đó, sự thật sẽ được phơi bày.
Vụ án này đang dần trở nên phức tạp, nhưng với mỗi manh mối mới, Lý Hạo lại tiến gần hơn đến việc giải oan cho người nông dân vô tội. Anh quyết tâm làm sáng tỏ sự thật, dù cho nó có được che giấu kỹ lưỡng đến đâu.