Vụ Án Của Người Thợ Mộc - Chương 1
Chương 1: Hành trình xuyên không
Thám tử Minh, một người đàn ông khoảng ngoài ba mươi, đứng trước cánh cửa gỗ cũ kỹ trong một ngôi nhà hoang tàn, ánh sáng từ chiếc đèn pin chiếu lên những vết nứt trên bề mặt cánh cửa. Trước đây, anh đã từng chứng kiến và trải nghiệm nhiều vụ án kỳ bí, nhưng cảm giác lần này có gì đó lạ lùng, không giống như những lần trước.
“Cửa gì kỳ quái vậy nhỉ?” Minh lẩm bẩm một mình, ánh mắt đầy nghi hoặc. Anh đưa tay chạm nhẹ vào cánh cửa, cảm nhận được sự lạnh lẽo tỏa ra từ đó.
Một cơn gió lạnh bất ngờ thổi qua, khiến anh rùng mình. Ngôi nhà này vốn dĩ là hiện trường của một vụ án mạng đã diễn ra hàng chục năm trước, nhưng dường như vẫn còn nhiều điều bí ẩn chưa được giải đáp. Minh đã theo dõi vụ án này suốt một thời gian dài, và cánh cửa này có thể là manh mối cuối cùng.
Không do dự, Minh đẩy mạnh cánh cửa. Khi cánh cửa mở ra, thay vì nhìn thấy một căn phòng trống rỗng hay hành lang u ám, anh bị choáng ngợp bởi một luồng sáng mạnh mẽ. Minh chưa kịp phản ứng, cả người anh bị hút vào luồng sáng ấy.
Cảm giác như rơi tự do bao trùm lấy Minh, anh hoảng hốt nhưng không thể làm gì ngoài việc chờ đợi. Khi ánh sáng tắt đi, Minh cảm nhận được mặt đất cứng dưới chân mình. Anh mở mắt, và trước mắt anh là một khung cảnh hoàn toàn khác biệt.
“Đây là đâu?” Minh tự hỏi, nhìn xung quanh. Anh đang đứng trên một con đường đất nhỏ hẹp, hai bên là những cánh đồng lúa xanh mướt. Xa xa là một ngôi làng với những ngôi nhà mái ngói đỏ đặc trưng.
“Chẳng lẽ… mình đã xuyên không?” Minh kinh ngạc nghĩ thầm. Những hình ảnh quen thuộc của thời hiện đại hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một bức tranh cổ xưa, đầy màu sắc nhưng cũng đầy sự xa lạ.
“Chào anh, anh lạ quá, từ đâu đến đây vậy?” Một giọng nói vang lên từ phía sau, khiến Minh giật mình. Anh quay lại và thấy một người đàn ông trung niên, mặc áo dài bằng vải thô, đứng nhìn anh với ánh mắt tò mò.
“Ồ, chào ông,” Minh cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi… tôi vừa đến đây. Đây là nơi nào vậy?”
“Anh đang ở làng Đông Sơn, thuộc phủ Thiên Trường, triều đại nhà Trần,” người đàn ông đáp lời, ánh mắt vẫn không rời khỏi Minh. “Anh trông lạ quá, không giống người ở đây. Có chuyện gì mà anh lại đến đây?”
Minh cảm thấy đầu óc quay cuồng. Nhà Trần? Phủ Thiên Trường? Những từ này chỉ xuất hiện trong sách sử mà anh đã từng học. “Tôi… tôi chỉ đi lạc đường,” Minh nói lảng tránh, cố gắng che giấu sự bối rối.
“Lạc đường? Từ đâu mà anh lạc đến đây? Đừng lo, tôi có thể chỉ đường cho anh,” người đàn ông mỉm cười hiền lành, nhưng sự tò mò trong ánh mắt không hề giảm bớt.
Minh quyết định không thể tiếp tục đối thoại như vậy. “Cảm ơn ông, tôi sẽ tự tìm đường. Nhưng mà, ông có biết có ai trong làng này cần sự giúp đỡ không? Tôi là một người thích giải quyết những vấn đề rắc rối.”
Người đàn ông nhíu mày, nhưng rồi gật đầu. “À, nếu anh nói vậy… Có lẽ anh nên đến nhà Trần Phú, thợ mộc trong làng. Ông ấy vừa bị buộc tội giết chủ nhân của mình, nhưng tôi không tin ông ta có thể làm điều đó. Nếu anh có thể giúp gì cho ông ấy, chắc chắn sẽ là phúc đức lớn.”
“Trần Phú… thợ mộc…” Minh lẩm bẩm, cố gắng ghi nhớ cái tên đó. Có lẽ đây chính là lý do mà anh bị đưa đến đây.
“Cảm ơn ông, tôi sẽ tìm đến đó,” Minh nói, rồi cúi đầu chào. Người đàn ông chỉ đường cho Minh, và anh nhanh chóng bước đi, lòng đầy suy nghĩ.
Con đường dẫn Minh đi qua những cánh đồng, nơi những người nông dân đang cấy lúa, những đứa trẻ chạy nhảy trên bờ ruộng, tiếng cười nói vang vọng trong không khí. Mọi thứ nơi đây đều mang đậm dấu ấn của một thời đại đã qua, và Minh không khỏi cảm thấy mình như đang lạc vào một cuốn sách lịch sử sống động.
Khi đến gần ngôi làng, Minh thấy một nhóm người tụ tập trước một ngôi nhà lớn. Tiếng xì xào bàn tán vang lên, và anh có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng. Anh bước lại gần và nghe lỏm được một vài câu nói.
“Thật tội nghiệp cho Trần Phú… Ông ấy vốn là người hiền lành, chăm chỉ, không ngờ lại bị vướng vào vụ án mạng này…”
“Nghe nói quan phủ đã quyết định sẽ xử ông ấy trong vài ngày tới. Nếu không có ai đứng ra minh oan, chắc chắn ông ấy sẽ bị xử trảm.”
Minh nghe thấy vậy, lòng cảm thấy nặng trĩu. Có lẽ đây chính là vụ án mà anh cần phải giải quyết. Anh hít một hơi thật sâu, rồi bước vào giữa đám đông, quyết tâm tìm ra sự thật và cứu lấy người thợ mộc đáng thương ấy.
Như vậy, Minh bắt đầu hành trình của mình ở một thời đại xa xưa, đối mặt với những thử thách và bí ẩn mới. Liệu anh có thể giải quyết vụ án này và trở về thời hiện đại hay không? Hãy cùng chờ đón trong các chương tiếp theo.