Vụ Án Của Người Thợ Mộc - Chương 3
Chương 3: Cuộc gặp gỡ với Trần Phú
Minh rời khỏi nhà Trần Phú với tâm trạng nặng nề. Anh biết rằng vụ án này phức tạp hơn những gì anh tưởng. Với những manh mối ít ỏi và mơ hồ, Minh quyết định bắt đầu từ nơi mà bất kỳ thám tử nào cũng sẽ tìm đến đầu tiên: hiện trường vụ án.
Khi Minh đến ngôi nhà của Quan Hưng, anh bị ấn tượng bởi sự xa hoa và bề thế của nó. Ngôi nhà toát lên vẻ uy quyền của một người giàu có và quyền lực, nhưng giờ đây lại bị bao trùm bởi không khí u ám và nặng nề của cái chết. Cánh cửa chính đã được đóng kín, nhưng Minh biết rằng việc điều tra phải bắt đầu từ đây.
Minh gõ cửa, và một người hầu gái ra mở. Cô gái trông chừng hai mươi tuổi, với khuôn mặt tái nhợt và ánh mắt sợ hãi. “Xin hỏi, anh là ai? Vì sao anh đến đây?” cô hỏi với giọng run rẩy.
“Tôi là một người từ xa đến, đang tìm hiểu về cái chết của Quan Hưng. Tôi có thể vào xem xét hiện trường được không?” Minh nói một cách nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt kiên quyết.
Cô hầu gái lưỡng lự một lúc, nhưng cuối cùng cũng nhường đường. “Mời anh vào. Nhưng xin hãy cẩn thận, quan phủ đã kiểm tra hết mọi thứ, không ai được phép làm xáo trộn hiện trường.”
Minh gật đầu và bước vào trong. Căn phòng nơi Quan Hưng bị giết nằm ở phía sau ngôi nhà, cách biệt với những phòng khác. Trước khi bước vào, Minh dừng lại và nhìn quanh. Anh nhận thấy một số vết máu đã được lau sạch, nhưng dấu vết của vụ giết người vẫn còn đọng lại trong không khí.
Khi bước vào phòng, Minh thấy chiếc giường lớn, nơi Quan Hưng đã bị giết, nằm ở trung tâm. Chiếc giường gỗ sang trọng, được chạm trổ tinh xảo, nhưng giờ đây lại trở thành nơi xảy ra một tội ác kinh hoàng. Minh tiến lại gần và quan sát kỹ.
Anh nhớ lại lời kể của Trần Phú về việc chiếc búa mộc của ông ta được tìm thấy tại hiện trường. Minh tìm kiếm xung quanh và phát hiện một vết lõm trên bức tường gần giường. Vết lõm này có thể là dấu tích của một cú đập mạnh, nhưng điều kỳ lạ là vị trí của nó không phù hợp với một vụ tấn công từ phía giường.
Minh cúi xuống, nhặt một mảnh gỗ nhỏ nằm dưới sàn nhà. Mảnh gỗ này dường như không thuộc về nội thất của căn phòng. Anh để nó vào túi, quyết định sẽ phân tích kỹ hơn sau khi về lại chỗ ở.
“Cô có thể kể lại chuyện gì đã xảy ra trong đêm đó không?” Minh quay lại hỏi cô hầu gái, người đang đứng ở cửa, nét mặt đầy lo lắng.
“Tôi chỉ nghe thấy tiếng hét của ông chủ rồi chạy vào, nhưng khi đến nơi thì ông ấy đã nằm bất động trên giường, đầu ông ấy… bị đập nát. Tôi quá sợ hãi, chỉ biết gọi người đến giúp,” cô hầu gái nói, giọng nghẹn ngào. “Tôi không biết ai có thể làm chuyện này…”
Minh im lặng suy nghĩ, rồi hỏi tiếp, “Trong nhà này, có ai khác ngoài cô và ông chủ đêm đó không?”
“Không, chỉ có tôi và ông ấy. Bà chủ đã qua đời từ nhiều năm trước, các con của ông đều đã lớn và sống ở nơi khác,” cô hầu gái trả lời, ánh mắt rời rạc.
“Còn ai khác biết về chiếc búa mộc của Trần Phú không? Có ai có thể tiếp cận nó mà ông ấy không biết?” Minh hỏi, cố gắng tìm kiếm thêm manh mối.
Cô hầu gái suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu. “Tôi không biết… Nhưng có thể một số người trong làng biết vì ông Phú thường làm việc cho nhiều người trong làng. Nhưng tại sao lại là chiếc búa đó? Ông Phú là người tốt, không thể nào…”
Minh gật đầu, cảm ơn cô hầu gái rồi rời khỏi căn phòng. Anh biết mình cần tìm thêm thông tin về những người xung quanh Quan Hưng và Trần Phú. Việc điều tra chưa kết thúc, và Minh cảm nhận được rằng có một âm mưu lớn hơn đằng sau cái chết này.
Trên đường rời khỏi ngôi nhà, Minh gặp một người đàn ông lớn tuổi, ăn mặc lịch sự. Người đàn ông nhìn thấy Minh và bước lại gần. “Anh là ai? Tại sao lại ở đây?” ông ta hỏi, giọng nghiêm nghị.
“Tôi là Minh, một người đang tìm hiểu về vụ án này. Còn ông là ai?” Minh đáp lại, ánh mắt không nao núng.
“Tôi là Lý Tường, một trong những người bạn thân của Quan Hưng. Tôi đến đây để kiểm tra hiện trường và giúp đỡ gia đình ông ấy. Anh đến đây với tư cách gì?”
“Tôi đến để giúp đỡ Trần Phú, người đang bị buộc tội oan,” Minh trả lời thẳng thắn. “Ông có thể biết gì về vụ án này?”
Lý Tường nhướng mày, tỏ vẻ bất ngờ. “Giúp Trần Phú? Anh có biết ông ấy là kẻ bị tình nghi chính không? Tất cả mọi chứng cứ đều chống lại ông ấy.”
“Chính vì vậy tôi mới đến đây để tìm ra sự thật. Tôi tin rằng có điều gì đó không đúng,” Minh đáp lại, ánh mắt kiên định.
Lý Tường im lặng một lúc, rồi thở dài. “Tôi không biết anh có thể tìm được gì mới, nhưng hãy cẩn thận. Vụ án này phức tạp hơn anh nghĩ nhiều.”
Minh gật đầu, chào tạm biệt Lý Tường rồi rời khỏi ngôi nhà. Anh biết rằng người đàn ông này có thể nắm giữ nhiều bí mật hơn những gì ông ta tiết lộ.
Khi trời bắt đầu tối, Minh bước đi trên con đường trở lại làng, đầu óc không ngừng suy nghĩ về những manh mối mình đã thu thập. Anh biết rằng mình phải tiếp tục điều tra, nhưng càng đi sâu vào vụ án, anh càng nhận ra rằng con đường đến sự thật đầy chông gai và nguy hiểm.
Minh đã gặp gỡ Trần Phú và bước đầu khám phá hiện trường vụ án. Tuy nhiên, những manh mối mới càng làm tăng thêm sự phức tạp của vụ việc. Liệu Minh có thể tìm ra kẻ đứng sau vụ án này và minh oan cho Trần Phú? Hãy cùng chờ đón trong chương tiếp theo.