Vụ Án Của Người Thợ Mộc - Chương 7
Chương 7: Vạch trần âm mưu
Minh nhanh chóng quay trở lại nhà của Trần Phú. Trên đường đi, trong đầu anh hiện lên hình ảnh của chiếc rương bí ẩn mà bà lão hầu gái đã nhắc đến. Minh biết rằng đây chính là mảnh ghép cuối cùng trong bức tranh âm mưu phức tạp này. Chiếc rương không chỉ là vật chứa đựng một món đồ quý giá mà còn là bằng chứng quan trọng để minh oan cho Trần Phú.
Khi Minh đến nhà, Trần Phú đang ngồi trong sân, nét mặt ông vẫn còn đầy lo lắng. Thấy Minh trở về, Trần Phú đứng dậy, ánh mắt đầy hy vọng pha lẫn sợ hãi.
“Minh, có tin tức gì mới không?” Trần Phú hỏi, giọng run rẩy.
Minh gật đầu, ra hiệu cho Trần Phú ngồi xuống. “Tôi đã phát hiện ra một điều quan trọng. Ông có nhớ mình từng làm một chiếc rương đặc biệt cho Quan Hưng không?”
Trần Phú giật mình, mắt mở to kinh ngạc. “Chiếc rương… Đúng vậy, tôi có làm cho ông ta một chiếc rương rất kỳ công. Quan Hưng nói rằng đó là để cất giữ một món đồ rất quan trọng, nhưng tôi không biết là gì.”
“Chiếc rương đó có gì đặc biệt không? Ông còn nhớ nó được làm từ loại gỗ nào không?” Minh hỏi tiếp, mắt không rời khỏi Trần Phú.
“Chiếc rương đó được làm từ loại gỗ quý mà Lê Đại cung cấp, chính là loại gỗ tôi đã nói với anh hôm trước. Tôi đã dành rất nhiều thời gian và tâm huyết để chế tác nó theo đúng yêu cầu của Quan Hưng. Nhưng sau khi hoàn thành, tôi không hề thấy nó nữa. Quan Hưng đã cất giấu chiếc rương ở đâu đó trong nhà của ông ta,” Trần Phú giải thích, giọng đầy lo lắng.
Minh cảm nhận rằng chiếc rương này chính là chìa khóa để giải quyết vụ án. Nếu tìm thấy chiếc rương và món đồ bên trong, Minh có thể lật lại toàn bộ vụ án và chứng minh rằng Trần Phú đã bị lợi dụng trong một âm mưu lớn.
“Chúng ta cần tìm lại chiếc rương đó,” Minh nói kiên quyết. “Tôi tin rằng nó chứa đựng bằng chứng quan trọng, có thể giúp ông thoát khỏi tội danh này.”
Trần Phú gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn lộ rõ sự bồn chồn. “Nhưng làm thế nào để tìm được nó? Tôi không biết Quan Hưng đã giấu nó ở đâu…”
Minh suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định. “Tôi sẽ quay lại nhà của Quan Hưng, lần này tôi sẽ lục soát kỹ hơn. Có lẽ chiếc rương vẫn còn trong ngôi nhà đó, chỉ là chúng ta chưa tìm ra.”
Trước khi rời đi, Minh nhắc nhở Trần Phú cẩn thận và giữ im lặng về những gì họ đã nói. “Ông đừng để lộ bất kỳ thông tin nào về cuộc điều tra này. Nếu kẻ thủ ác biết rằng chúng ta đang tìm kiếm chiếc rương, có thể sẽ có chuyện không hay xảy ra.”
Trần Phú gật đầu, rồi nhìn theo Minh với ánh mắt lo lắng khi anh rời đi.
Minh trở lại nhà của Quan Hưng khi trời đã chạng vạng tối. Không khí xung quanh ngôi nhà trở nên âm u, như báo hiệu một điều gì đó chẳng lành. Nhưng Minh không để ý, anh tập trung vào nhiệm vụ trước mắt: tìm chiếc rương.
Anh bắt đầu tìm kiếm từ phòng làm việc của Quan Hưng, lật tung mọi ngóc ngách. Sau đó, Minh chuyển sang các phòng khác, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết, từ những bức tường đến sàn nhà. Anh nhớ lại những manh mối mà bà hầu già đã nhắc đến, cố gắng ghép nối chúng lại để tìm ra nơi cất giấu chiếc rương.
Sau nhiều giờ tìm kiếm, Minh phát hiện ra một điều bất thường trong phòng ngủ của Quan Hưng. Một tấm thảm lớn trải trên sàn nhà có vẻ như đã được di chuyển gần đây. Minh nhấc tấm thảm lên và nhận thấy có một cánh cửa sập ẩn dưới sàn nhà.
Tim Minh đập mạnh, anh từ từ mở cánh cửa sập. Một cầu thang hẹp dẫn xuống một căn phòng bí mật bên dưới ngôi nhà. Minh rút đèn dầu từ túi áo ra, cẩn thận bước xuống.
Căn phòng tối om và lạnh lẽo, nhưng Minh có thể thấy rõ một chiếc rương lớn đặt ở góc phòng. Chiếc rương được làm từ loại gỗ quý mà Trần Phú đã mô tả, và nó vẫn còn nguyên vẹn. Minh tiến lại gần, tim đập thình thịch khi anh mở chiếc rương.
Bên trong chiếc rương là một bộ sưu tập đồ vật quý giá, nhưng thứ thu hút sự chú ý của Minh nhất là một cuộn giấy lớn được cuộn chặt và cất giữ cẩn thận. Minh mở cuộn giấy ra và đọc, nhận ra rằng đây là những tài liệu quan trọng liên quan đến một âm mưu chính trị lớn trong triều đình, mà Quan Hưng đã tham gia.
“Chính vì những tài liệu này mà Quan Hưng đã bị giết…” Minh thầm nghĩ. “Và kẻ giết ông ta đã cố tình gài bẫy để Trần Phú bị đổ tội.”
Minh biết rằng đây là bằng chứng không thể chối cãi để lật lại vụ án. Anh cẩn thận cuộn giấy lại, cất vào túi, rồi kiểm tra kỹ lại căn phòng để chắc chắn không bỏ sót bất kỳ manh mối nào.
Sau khi hoàn tất việc kiểm tra, Minh rời khỏi căn phòng bí mật, đóng cánh cửa sập lại và đặt tấm thảm trở lại vị trí cũ. Anh cần phải nhanh chóng đưa những bằng chứng này đến quan phủ và minh oan cho Trần Phú.
Trên đường trở lại làng, Minh cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Cuối cùng, mọi mảnh ghép đã được lắp đặt vào đúng vị trí. Tuy nhiên, anh cũng biết rằng việc lật lại vụ án sẽ không dễ dàng, vì kẻ thủ ác chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Khi đến nhà của Trần Phú, Minh kể lại toàn bộ câu chuyện và cho ông xem những tài liệu mà anh đã tìm được. Trần Phú rưng rưng nước mắt, không tin nổi vào những gì mình nghe thấy.
“Minh… anh thực sự đã tìm ra sự thật… Tôi không biết phải cảm ơn anh thế nào nữa…” Trần Phú nói, giọng nghẹn ngào.
“Đừng cảm ơn tôi vội,” Minh đáp, mắt nhìn thẳng vào Trần Phú. “Chúng ta cần phải đưa những bằng chứng này đến quan phủ ngay lập tức. Hãy chuẩn bị tinh thần cho bất kỳ điều gì có thể xảy ra.”
Cả hai người nhanh chóng lên đường đến quan phủ, mang theo những bằng chứng quý giá. Minh biết rằng đây sẽ là cuộc đối đầu cuối cùng với kẻ thủ ác, và anh quyết tâm sẽ không để Trần Phú phải chịu oan khuất thêm một giây phút nào nữa.
Chương 7 kết thúc với việc Minh phát hiện ra chiếc rương bí ẩn và những tài liệu quan trọng liên quan đến âm mưu chính trị lớn. Với bằng chứng trong tay, Minh và Trần Phú chuẩn bị đối mặt với cuộc đấu tranh cuối cùng để minh oan và đưa kẻ thủ ác ra ánh sáng. Liệu họ có thành công? Hãy cùng chờ đón trong chương tiếp theo.