Vụ Án Của Người Thợ Rèn - Chương 4
Chương 4: Bí ẩn từ thanh kiếm
Rời khỏi dinh thự của Trần Đại Nhân, Vương Khải quyết định quay lại lò rèn của Lý Kiên để tìm hiểu thêm về thanh kiếm đã được dùng làm vũ khí trong vụ án mạng. Nếu thanh kiếm này thực sự là một tác phẩm của Lý Kiên, thì việc tìm hiểu rõ nguồn gốc và cách thức rèn nó có thể là chìa khóa để lật ngược vụ án.
Khi trở lại nhà Lý Kiên, Vương Khải thấy Trần Thị đang lo lắng chờ đợi. Bà liền chạy đến khi thấy thám tử xuất hiện.
“Ngài Vương, ngài đã tìm ra điều gì chưa? Chồng tôi… ông ấy vẫn còn cơ hội không?” Trần Thị hỏi, giọng đầy căng thẳng.
“Ta đã có vài manh mối, nhưng còn nhiều điều cần xác minh. Giờ ta cần xem xét lò rèn của Lý Kiên một cách kỹ lưỡng hơn. Có điều gì trong quá trình rèn kiếm mà ông ấy từng nói với bà không?” Vương Khải hỏi.
Trần Thị suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Chồng tôi là một người rất cẩn thận. Ông ấy luôn ghi chép lại mọi đơn hàng và quá trình rèn kiếm. Tất cả đều được lưu giữ trong một cuốn sổ tay mà ông ấy luôn để ở bàn làm việc trong lò rèn.”
Vương Khải gật đầu và bước vào lò rèn. Nơi đây vẫn còn mùi khói và sắt nung quen thuộc, những dấu vết của công việc mà Lý Kiên đã dày công thực hiện suốt nhiều năm. Trên bàn làm việc, đúng như lời Trần Thị nói, có một cuốn sổ tay dày, bìa da đã mòn đi theo thời gian.
Thám tử mở cuốn sổ và bắt đầu lật từng trang. Mỗi trang đều ghi chép chi tiết về quá trình rèn từng thanh kiếm, từ việc chọn nguyên liệu, phương pháp rèn, đến tên người đặt hàng và mục đích sử dụng. Khi đến gần cuối cuốn sổ, Vương Khải dừng lại khi thấy một trang ghi chép lạ.
Trên trang đó, có một bản vẽ phác thảo của một thanh kiếm, nhưng không có bất kỳ thông tin nào về người đặt hàng hay ngày rèn. Chỉ có một dòng chữ ngắn ngủi ở cuối trang: “Thanh kiếm này không bao giờ nên được sử dụng.”
“Lạ thật…” Vương Khải lẩm bẩm. “Tại sao Lý Kiên lại ghi chú như vậy?”
Anh tiếp tục xem xét kỹ lưỡng bản vẽ và nhận ra rằng thanh kiếm này có một thiết kế đặc biệt, với lưỡi kiếm được chế tạo từ một loại thép hiếm. Điều này càng làm tăng thêm sự nghi ngờ rằng có điều gì đó không bình thường liên quan đến thanh kiếm này.
Ngay lúc đó, Trần Thị bước vào, mang theo một chiếc hộp gỗ nhỏ. “Ngài Vương, tôi tìm thấy cái này trong kho. Tôi không biết nó có liên quan gì không, nhưng nó luôn được chồng tôi giữ rất kỹ.”
Vương Khải mở chiếc hộp và thấy bên trong là một mảnh vỡ của một thanh kiếm, có dấu hiệu bị gãy đôi. Mảnh vỡ này trông giống hệt với thiết kế của thanh kiếm trong bản vẽ.
“Đây có thể là manh mối quan trọng,” Vương Khải nói. “Nếu thanh kiếm này bị gãy, có thể nó đã được ai đó tái chế hoặc sử dụng để chế tạo một vũ khí mới. Ta cần xác định rõ ai đã sở hữu nó và tại sao nó lại xuất hiện trong vụ án.”
Thám tử tiếp tục tìm kiếm trong lò rèn, kiểm tra mọi góc khuất, nhưng không có thêm bất kỳ manh mối nào. Tuy nhiên, anh biết rằng thanh kiếm này chắc chắn đóng một vai trò quan trọng trong âm mưu đằng sau vụ án mạng.
Khi trời bắt đầu chạng vạng, Vương Khải rời lò rèn với mảnh vỡ thanh kiếm và cuốn sổ tay trong tay. Anh biết mình cần phải gặp một chuyên gia về kiếm để xác nhận những nghi ngờ của mình. Có thể, qua lời kể của Lý Kiên và những ghi chép trong cuốn sổ, anh sẽ tìm ra kẻ đã lợi dụng người thợ rèn lương thiện này để thực hiện tội ác.
Vương Khải quyết định đến gặp Lão Từ, một người thợ rèn già nổi tiếng trong vùng với kiến thức sâu rộng về các loại kiếm cổ và phương pháp rèn kiếm truyền thống. Nếu có ai có thể giải đáp bí ẩn về thanh kiếm này, thì đó chính là Lão Từ.
Trên đường đi, Vương Khải không ngừng suy nghĩ về những gì anh đã khám phá. Thanh kiếm bị gãy, bản vẽ không rõ ràng, và một người đàn ông lạ mặt – tất cả những điều này đều đang ghép lại thành một bức tranh đầy mưu mô. Vương Khải biết rằng anh đang tiến gần hơn đến sự thật, nhưng cũng đồng thời cảm thấy mối nguy hiểm đang rình rập.
“Chúng ta sẽ sớm biết kẻ đứng sau vụ án này là ai,” Vương Khải tự nhủ khi bước nhanh qua con đường vắng vẻ dẫn đến nhà của Lão Từ. “Và khi đó, công lý sẽ được thực thi.”