Vụ Án Của Người Thợ Săn - Chương 2
Chương 2: Bước Đầu Tiếp Cận
Thám tử bước chậm rãi trên con đường dẫn vào làng, cảm nhận không khí yên bình nhưng đầy u ám bao trùm lên mọi thứ. Những người dân làng thoáng nhìn ông với ánh mắt tò mò pha lẫn e dè. Ông biết rằng, để điều tra được vụ án này, điều đầu tiên cần làm là tìm hiểu thêm về Lý Bá và hoàn cảnh xung quanh vụ án.
Khi ông đến gần trung tâm làng, một ngôi nhà lớn hơn những căn nhà khác xuất hiện trước mắt. Đó chính là nhà của trưởng làng, người có thể cung cấp những thông tin cần thiết cho vụ điều tra này. Thám tử bước lên bậc thềm, gõ nhẹ cửa.
“Xin mời vào,” một giọng nói già nua nhưng tràn đầy uy lực vang lên từ bên trong.
Thám tử đẩy cửa bước vào. Trưởng làng là một người đàn ông ngoài sáu mươi tuổi, tóc bạc phơ, đang ngồi trước bàn làm việc. Ông ta ngước nhìn thám tử với ánh mắt sắc bén nhưng không kém phần thân thiện.
“Ngài là người được gửi tới để điều tra vụ án của Lý Bá, đúng không?” Trưởng làng hỏi, giọng nói lộ rõ sự mong đợi.
Thám tử gật đầu, ngồi xuống đối diện ông. “Đúng vậy. Tôi đến đây để tìm hiểu sự thật. Ngài có thể kể cho tôi nghe chi tiết về vụ án này được không?”
Trưởng làng thở dài, khuôn mặt hiện rõ nét ưu tư. “Lý Bá là một người thợ săn giỏi, sống trong làng này từ nhỏ. Anh ta là người trung thực, làm việc chăm chỉ và luôn giúp đỡ mọi người. Nhưng mọi chuyện thay đổi khi nạn nhân được tìm thấy trong rừng cách đây một tuần.”
Thám tử chăm chú lắng nghe, đôi mắt không rời khỏi trưởng làng. “Ai là nạn nhân, và hoàn cảnh tìm thấy thi thể như thế nào?”
“Nạn nhân là một thương nhân giàu có từ kinh thành, đến đây để săn bắn. Ông ta được tìm thấy trong rừng, cách làng không xa, với một mũi tên xuyên qua ngực. Mũi tên đó được xác định là của Lý Bá, vì nó có dấu hiệu riêng mà anh ta thường dùng.” Trưởng làng trả lời, giọng nói trầm buồn.
“Nhưng tại sao mọi người lại nghĩ rằng Lý Bá là kẻ giết người?” Thám tử hỏi, đôi mày khẽ nhíu lại.
“Vì chỉ có Lý Bá là người duy nhất có mặt tại hiện trường vào thời điểm đó. Hơn nữa, trước đó Lý Bá và nạn nhân đã có một cuộc tranh cãi kịch liệt về quyền săn bắn trong rừng. Một số người dân trong làng cũng chứng kiến cuộc tranh cãi đó,” trưởng làng giải thích.
Thám tử suy nghĩ một lát, rồi hỏi tiếp, “Lý Bá nói gì về chuyện này?”
“Anh ta khăng khăng rằng mình vô tội, nói rằng khi ông ta đến hiện trường, nạn nhân đã chết. Nhưng không ai tin lời anh ta, vì không có ai khác ngoài anh ta ở đó,” trưởng làng trả lời, vẻ mặt đầy lo lắng.
Thám tử nhận ra rằng, vụ án này không chỉ đơn thuần là một vụ giết người mà còn liên quan đến nhiều yếu tố khác. Ông đứng dậy, cúi đầu cảm ơn trưởng làng, rồi nói, “Cảm ơn ngài đã cung cấp thông tin. Tôi sẽ điều tra kỹ lưỡng vụ này.”
“Xin ngài hãy tìm ra sự thật và mang lại công bằng cho Lý Bá nếu anh ta thật sự vô tội,” trưởng làng nói, giọng nói đầy hy vọng.
Rời khỏi nhà trưởng làng, thám tử hướng tới nhà ngục, nơi Lý Bá đang bị giam giữ. Ông muốn trực tiếp nghe câu chuyện từ chính người trong cuộc.
Nhà ngục là một tòa nhà nhỏ, xây bằng đá xám, nằm ở rìa làng. Khi thám tử bước vào, một lính canh già mở cửa phòng giam cho ông. Bên trong, Lý Bá đang ngồi, hai tay bị cùm lại, ánh mắt đượm buồn nhưng không mất đi sự kiên cường.
“Ngài là thám tử đến điều tra vụ án của tôi?” Lý Bá hỏi, giọng nói khàn đặc, nhưng vẫn giữ được sự tôn trọng.
Thám tử ngồi xuống trước mặt anh ta, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ấm áp. “Đúng vậy. Tôi ở đây để tìm ra sự thật. Hãy kể lại cho tôi mọi thứ anh biết về vụ án này.”
Lý Bá hít một hơi sâu, rồi bắt đầu kể, “Ngày hôm đó, tôi vào rừng như thường lệ để săn bắn. Khi tôi đến chỗ đó, tôi thấy nạn nhân đã nằm trên mặt đất, mũi tên cắm sâu vào ngực. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, và tôi cũng không có lý do gì để giết ông ta.”
“Anh có tranh cãi với nạn nhân trước đó, đúng không?” Thám tử hỏi, mắt vẫn chăm chú quan sát Lý Bá.
“Đúng vậy, nhưng đó chỉ là về việc ai được phép săn bắn trong khu vực đó. Tôi không có lý do gì để giết ông ta. Tôi biết mũi tên đó là của tôi, nhưng tôi thề với trời đất rằng tôi không phải là người bắn nó,” Lý Bá nói, giọng nói đầy cảm xúc và tuyệt vọng.
Thám tử nhìn thẳng vào mắt Lý Bá, cảm nhận được sự chân thành và tuyệt vọng của anh ta. “Anh có nghi ngờ ai khác có thể đã làm chuyện này không?”
Lý Bá lắc đầu, vẻ mặt bối rối. “Tôi không biết. Tôi chỉ là một thợ săn bình thường, không có kẻ thù nào cả. Nhưng tôi cảm thấy có điều gì đó rất lạ lùng xung quanh vụ án này.”
Thám tử đứng dậy, đặt tay lên vai Lý Bá. “Tôi sẽ điều tra đến cùng. Nếu anh thật sự vô tội, tôi sẽ không để anh chịu oan ức.”
Rời khỏi nhà ngục, thám tử cảm thấy vụ án này còn nhiều điều bí ẩn chưa được giải mã. Những manh mối ban đầu tuy ít ỏi, nhưng ông biết rằng, với sự quyết tâm và khả năng phân tích của mình, ông sẽ dần dần vén màn sự thật. Lý Bá có vẻ không phải là kẻ giết người, nhưng nếu vậy, ai mới là thủ phạm thật sự? Câu hỏi này cứ lẩn quẩn trong đầu thám tử khi ông bước đi trên con đường rợp bóng cây, bắt đầu cuộc điều tra đầu tiên của mình trong triều đại nhà Chu.