Vụ Án Của Người Thợ Săn - Chương 3
Chương 3: Manh Mối Đầu Tiên
Thám tử rời khỏi nhà ngục, ánh mắt trầm ngâm nhìn về phía rừng rậm, nơi xảy ra vụ án mạng. Ông quyết định đi đến hiện trường để tự mình xem xét và tìm kiếm những manh mối có thể giúp giải mã bí ẩn đằng sau cái chết của thương nhân.
Con đường dẫn vào rừng được bao phủ bởi lá rụng, không khí ẩm ướt và có chút se lạnh, tạo nên một bầu không khí u ám. Những tiếng động nhỏ từ các loài sinh vật xung quanh khiến rừng càng trở nên sống động nhưng cũng đầy rẫy sự huyền bí. Khi thám tử tiến sâu vào rừng, ông cảm nhận được sự thay đổi trong không gian, như thể rừng đang che giấu những bí mật của nó.
Cuối cùng, thám tử dừng lại ở một khoảng trống nhỏ trong rừng, nơi nạn nhân được tìm thấy. Dấu vết của vụ án vẫn còn in dấu trên mặt đất: một vệt máu đã khô cứng, một vài cành cây bị gãy, và đặc biệt là dấu chân người xen lẫn với dấu chân của các loài thú.
Thám tử quỳ xuống, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết trên mặt đất. Ông nhận thấy dấu chân người rất rõ ràng, nhưng điều khiến ông chú ý hơn cả là những dấu chân thú xung quanh. Dấu chân này lớn hơn so với dấu chân của những con thú săn thông thường, và đặc biệt là nó xuất hiện theo hướng chạy về phía nạn nhân, sau đó mất dần trong rừng sâu.
“Đây không phải là dấu chân bình thường,” thám tử lẩm bẩm, mắt nhìn chằm chằm vào dấu vết. “Có lẽ đây là manh mối đầu tiên của mình.”
Trong khi đang tập trung vào dấu chân thú, thám tử bất ngờ nghe thấy một tiếng động nhẹ phía sau. Ông lập tức đứng dậy, xoay người lại. Một người đàn ông lạ mặt đứng đó, khuôn mặt lộ rõ vẻ cảnh giác.
“Ngài đang làm gì ở đây?” người đàn ông hỏi, giọng nói lạnh lùng.
Thám tử không tỏ ra bất ngờ, ông bình tĩnh trả lời, “Tôi đang điều tra vụ án mạng xảy ra ở đây. Ông là ai?”
Người đàn ông chần chừ một lúc, rồi trả lời, “Tôi là Đổng, một thợ săn sống gần đây. Tôi nghe thấy tiếng động nên đến xem.”
Thám tử quan sát kỹ người đàn ông tên Đổng. Dáng người cao lớn, khuôn mặt thô ráp của một người đã trải qua nhiều năm tháng săn bắn. Tuy nhiên, đôi mắt ông ta có gì đó khó đoán, như thể đang che giấu điều gì đó.
“Anh có biết gì về vụ án này không, Đổng?” thám tử hỏi, giọng nói thăm dò.
Đổng lắc đầu, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi thám tử. “Tôi chỉ biết rằng Lý Bá bị buộc tội. Anh ta là một thợ săn giỏi, nhưng gần đây có vẻ lơ là. Tôi cũng nghe nói rằng nạn nhân là một người từ kinh thành.”
“Anh có gặp Lý Bá trong rừng vào ngày xảy ra vụ án không?” thám tử hỏi tiếp, hy vọng tìm được thêm thông tin.
Đổng nhìn quanh, như thể kiểm tra xem có ai khác đang nghe lén cuộc trò chuyện. “Không, tôi không gặp anh ta. Tôi chỉ nghe kể lại rằng anh ta là người duy nhất có mặt ở đây vào thời điểm đó.”
Câu trả lời của Đổng khiến thám tử càng thêm nghi ngờ. Ông cảm nhận được sự căng thẳng trong lời nói của Đổng, như thể ông ta đang cố che giấu điều gì đó. Tuy nhiên, thám tử quyết định không ép thêm mà giữ khoảng cách để tiếp tục quan sát.
“Cảm ơn anh, Đổng,” thám tử nói, giọng nói có vẻ thân thiện hơn. “Nếu anh biết thêm điều gì, hãy cho tôi biết.”
Đổng gật đầu, nhưng không nói thêm gì. Ông ta quay người bước đi, để lại thám tử đứng một mình giữa khu rừng u ám.
Khi Đổng đã khuất bóng, thám tử tiếp tục kiểm tra hiện trường. Ông nhận ra rằng ngoài dấu chân thú và dấu chân người, còn có một vệt kéo dài trên mặt đất, như thể ai đó đã kéo lê một vật nặng qua đây. Ông lần theo vệt kéo này và phát hiện ra một mũi tên gãy nằm dưới lớp lá rụng, cách nơi nạn nhân được tìm thấy không xa.
Thám tử nhặt mũi tên lên, cẩn thận xem xét. Đây rõ ràng là mũi tên bị gãy trong quá trình bắn hoặc bị ai đó cố tình làm gãy để tạo hiện trường giả. Điều này khiến ông thêm tin rằng vụ án này không chỉ đơn thuần là một vụ giết người do tranh chấp.
Với những manh mối mới tìm được, thám tử bắt đầu hình dung ra một bức tranh tổng thể về vụ án. Có thể có người khác đã ở hiện trường vào thời điểm đó, và người này cố tình tạo ra bằng chứng để buộc tội Lý Bá. Nhưng tại sao? Và người đó là ai?
Những câu hỏi này cứ xoay quanh trong đầu thám tử khi ông rời khỏi hiện trường, trở về làng để tiếp tục cuộc điều tra. Ông biết rằng vụ án này còn phức tạp hơn nhiều so với những gì ông tưởng tượng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy hứng thú với thử thách mà nó mang lại.
Trong khi thám tử đang tiến về làng, một bóng người lặng lẽ xuất hiện từ trong bóng tối của rừng, dõi theo từng bước đi của ông. Bóng người đó nở một nụ cười lạnh lùng, như thể đang chờ đợi điều gì đó xảy ra.