Vụ Án Của Những Âm Thanh Lạ - Chương 4
Chương 4: Bí mật trong tầng hầm
Khi quay trở lại ngôi nhà hoang, Bao Chửng và Triển Chiêu vẫn còn nhiều điều chưa rõ về âm mưu ẩn sau những âm thanh kỳ lạ và những vụ mất tích bí ẩn. Cả hai quyết định tiếp tục điều tra, và lần này họ quay lại tầng hầm – nơi mà họ đã cảm nhận được một điều gì đó bất thường trước đó.
Tầng hầm lạnh lẽo hơn so với lúc họ rời khỏi. Bao Chửng và Triển Chiêu đi xuống bậc thang, lần này cẩn trọng hơn, với mỗi bước chân đều chậm rãi và lắng nghe từng âm thanh nhỏ nhất. Không gian xung quanh vẫn tĩnh lặng, nhưng lại có một cảm giác bất an lởn vởn trong không khí, như thể có ai đó đang theo dõi họ từ bóng tối.
“Đại nhân,” Triển Chiêu khẽ nói, dừng lại trước một bức tường đá ở phía cuối tầng hầm. “Bức tường này có vẻ không giống với những phần còn lại của căn phòng. Ngài có nghĩ rằng phía sau nó có gì đó không?”
Bao Chửng gật đầu, bước tới gần hơn. Ông dùng tay chạm vào bức tường, cảm nhận sự lạnh lẽo của đá dưới lòng bàn tay. Sau một lúc kiểm tra, ông phát hiện ra rằng một số viên gạch có thể di chuyển được. Bao Chửng ra hiệu cho Triển Chiêu hỗ trợ, và cả hai bắt đầu cố gắng kéo những viên gạch đó ra khỏi vị trí.
Sau một vài phút nỗ lực, một lối đi nhỏ xuất hiện sau bức tường, dẫn vào một phòng bí mật bên trong tầng hầm. Phòng này tối tăm và nhỏ hẹp, chỉ đủ rộng để chứa một vài món đồ. Ở giữa phòng là một chiếc bàn gỗ cũ kỹ, trên đó có một vài tài liệu và một chiếc hộp kim loại bị khóa.
“Đây rồi,” Bao Chửng nói nhỏ, ánh mắt lộ rõ sự nghiêm túc. “Những gì chúng ta cần tìm có thể nằm trong chiếc hộp này.”
Triển Chiêu bước tới, dùng cây kim loại quen thuộc để cạy khóa chiếc hộp. Khi chiếc khóa bật ra, Bao Chửng cẩn thận mở nắp hộp. Bên trong là một loạt những tài liệu cũ, cùng một bức thư viết tay với nét chữ rõ ràng nhưng có phần vội vã.
Bao Chửng cầm bức thư lên, đọc to cho Triển Chiêu nghe:
“Gửi người kế thừa nhiệm vụ,
Ngươi đã nhận lấy trách nhiệm lớn lao mà tổ tiên ta để lại. Ngôi nhà này chứa đựng bí mật không thể để lộ ra ngoài ánh sáng. Những âm thanh ngươi nghe thấy không phải là ảo giác, mà là một phần của kế hoạch bảo vệ kho báu của dòng họ ta.
Kho báu nằm sâu dưới nền nhà, được bảo vệ bởi một cơ chế phức tạp mà chỉ những ai mang trong mình dòng máu của gia tộc ta mới có thể vượt qua. Những kẻ khác, nếu cố tình tiếp cận, sẽ phải trả giá bằng mạng sống. Nếu ngươi đang đọc bức thư này, hãy nhớ rằng nhiệm vụ của ngươi là giữ bí mật này đến tận cùng.
Đừng để ai phá vỡ lời nguyền. Kho báu thuộc về gia tộc ta và sẽ không bao giờ được phép rơi vào tay kẻ khác.
Ký tên: Dương Hạo Thiên.”
Bao Chửng im lặng sau khi đọc xong bức thư. Triển Chiêu cũng ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi lên tiếng: “Đại nhân, có vẻ như ngôi nhà này đã bị biến thành một cạm bẫy. Những âm thanh và những vụ mất tích đều nhằm bảo vệ kho báu của dòng họ Dương. Nhưng chúng ta vẫn chưa biết kho báu đó thực sự là gì và nằm ở đâu.”
Bao Chửng gật đầu đồng tình. “Dương Hạo Thiên rõ ràng đã chuẩn bị mọi thứ để bảo vệ kho báu của mình. Nhưng với những gì chúng ta đã biết, ta tin rằng kho báu không nằm trong tầng hầm này. Lối đi bí mật có thể dẫn đến một nơi sâu hơn dưới lòng đất.”
Cả hai tiếp tục kiểm tra các tài liệu trong hộp. Họ tìm thấy một bản đồ cũ, vẽ lại cấu trúc ngôi nhà và các lối đi bí mật. Bản đồ chỉ ra rằng có một căn phòng khác, nằm sâu dưới nền tầng hầm, có thể tiếp cận thông qua một cơ chế đặc biệt được kích hoạt từ chính căn phòng mà họ đang đứng.
“Đây rồi!” Triển Chiêu nói, chỉ vào một ký hiệu trên bản đồ. “Có vẻ như lối vào kho báu được kích hoạt từ một cơ chế nằm ngay dưới chiếc bàn này.”
Bao Chửng cẩn thận lật chiếc bàn lên, và quả nhiên, họ phát hiện ra một bộ cơ khí phức tạp được giấu kín dưới đó. Triển Chiêu bắt đầu nghiên cứu cơ chế này, và sau một lúc nỗ lực, anh đã tìm ra cách kích hoạt nó.
Một tiếng động lớn vang lên từ phía dưới nền nhà, như thể cả căn phòng đang rung chuyển. Một phần của sàn nhà từ từ di chuyển, mở ra một lối đi dẫn xuống một tầng hầm khác, tối tăm và bí ẩn.
Bao Chửng và Triển Chiêu đứng lặng một lúc, cảm nhận được rằng họ đang tiến gần hơn đến trung tâm của bí ẩn. Không còn nghi ngờ gì nữa, họ đã chạm tới cánh cửa cuối cùng dẫn đến sự thật.
“Triển Chiêu, ngươi hãy theo ta,” Bao Chửng ra lệnh, giọng nói của ông vang lên trong không gian tối tăm. “Chúng ta sắp khám phá ra bí mật đã khiến bao người phải trả giá bằng mạng sống.”
Cả hai cùng bước xuống lối đi, với đèn lồng trong tay, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ điều gì đang chờ đợi họ trong bóng tối sâu thẳm. Cuộc hành trình vào lòng ngôi nhà bỏ hoang này chỉ mới bắt đầu, và những gì họ sắp phát hiện ra có thể sẽ làm thay đổi tất cả.