Vụ Án Của Những Âm Thanh Lạ - Chương 8
Chương 8: Cuộc đụng độ trong bóng tối
Dương Hạo Minh đã bị bắt, và bí mật về kho báu của dòng họ Dương cũng đã được phơi bày. Tuy nhiên, Bao Chửng vẫn không thể hoàn toàn yên tâm. Ngôi nhà bỏ hoang vẫn còn chứa đựng quá nhiều điều bí ẩn, và dù Dương Hạo Minh đã bị khống chế, nhưng ông cảm thấy có điều gì đó chưa được giải quyết triệt để.
Khi Bao Chửng và Triển Chiêu đưa Dương Hạo Minh về phủ Khai Phong, họ không thể ngờ rằng kẻ thù của họ vẫn chưa hoàn toàn bị đánh bại. Dương Hạo Minh, với ánh mắt đầy kiêu ngạo, đã để lộ một nụ cười nham hiểm khi bị trói đưa đi. Một nụ cười như thể hắn đang giấu giếm một điều gì đó mà họ chưa nhận ra.
Ngay khi đến phủ Khai Phong, một nhóm người bí ẩn đột ngột xuất hiện, bao vây Bao Chửng và Triển Chiêu. Đó là những kẻ mặc áo đen, khuôn mặt che kín, hành động nhanh nhẹn và đầy sát khí. Bọn chúng lao tới với mục tiêu rõ ràng là giải cứu Dương Hạo Minh.
Triển Chiêu nhanh chóng phản ứng, rút kiếm ra bảo vệ Bao Chửng, trong khi các vệ sĩ của phủ Khai Phong cũng lao vào bảo vệ chủ nhân của mình. Tiếng kiếm va chạm vang lên, sắc bén và quyết liệt, giữa ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn lồng. Mọi thứ diễn ra nhanh chóng, như một cơn bão đen tối ập đến.
Một trong những kẻ áo đen nhảy vào phía sau Bao Chửng, nhưng Triển Chiêu đã kịp thời cản lại. Anh xoay kiếm, ra đòn chính xác, hạ gục tên tấn công trong nháy mắt. Nhưng đám người áo đen vẫn còn rất đông, và chúng di chuyển như những bóng ma trong đêm, khó lòng theo dõi.
“Đại nhân, chúng ta phải bảo vệ ngài an toàn trước!” Triển Chiêu hét lên, cố gắng đẩy lùi kẻ thù để mở đường thoát cho Bao Chửng.
Nhưng Bao Chửng không dễ dàng bỏ cuộc. Ông rút cây quạt bằng thép từ trong tay áo ra, sẵn sàng chiến đấu. “Triển Chiêu, ta không phải người dễ bị khuất phục. Chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu và kết thúc mọi chuyện tại đây!”
Cuộc chiến trở nên khốc liệt hơn khi bọn áo đen tăng cường tấn công. Nhưng Triển Chiêu và Bao Chửng đã nhiều lần đối mặt với nguy hiểm, và họ hiểu rằng trong lúc này, sự bình tĩnh và kỹ năng chiến đấu sẽ quyết định tất cả.
Một trong những tên cầm đầu bọn áo đen đột ngột xuất hiện, kẻ này có kỹ năng vượt trội hơn hẳn. Hắn lao về phía Triển Chiêu, tung ra một loạt đòn tấn công nhanh như chớp. Triển Chiêu phải sử dụng toàn bộ sự nhanh nhẹn và kỹ năng kiếm thuật của mình để đối phó, nhưng hắn ta thực sự là một đối thủ đáng gờm.
Trong lúc Triển Chiêu đang bận rộn với tên cầm đầu, một kẻ khác nhắm vào Bao Chửng. Hắn ta cố gắng tiếp cận ông từ phía sau, nhưng Bao Chửng đã nhanh chóng nhận ra và quay lại phản công. Cây quạt thép của ông, dù không phải là vũ khí mạnh mẽ như kiếm, nhưng với kỹ năng của Bao Chửng, nó trở thành một công cụ phòng thủ đáng sợ. Ông đỡ đòn của kẻ tấn công và phản kích, đẩy hắn lùi lại.
Triển Chiêu, trong lúc giao đấu với tên cầm đầu, đã nhận ra một điểm yếu trong phong cách chiến đấu của hắn. Với một đòn đánh chính xác, Triển Chiêu đã chém đứt dây thắt lưng của hắn, khiến hắn mất thăng bằng. Không bỏ lỡ cơ hội, Triển Chiêu tung ra cú đánh quyết định, hạ gục tên cầm đầu. Hắn ngã xuống đất, nhưng trước khi chết, hắn cười khẽ, thì thầm điều gì đó mà Triển Chiêu không thể nghe rõ.
Khi tên cầm đầu gục ngã, bọn áo đen còn lại bắt đầu hoảng loạn và rút lui. Tuy nhiên, một vài kẻ vẫn cố gắng tiếp tục tấn công, nhưng với sự phối hợp của Bao Chửng và Triển Chiêu, tất cả đều bị đánh bại hoặc bắt giữ.
Sau khi cuộc đụng độ kết thúc, Triển Chiêu thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng. “Đại nhân, chúng ta đã giành chiến thắng, nhưng rõ ràng đây không phải là tất cả. Tại sao bọn chúng lại liều lĩnh tấn công như vậy? Dương Hạo Minh đã sắp bị trừng phạt, nhưng có vẻ như có kẻ khác đứng sau vụ việc này.”
Bao Chửng gật đầu, mắt ông ánh lên sự suy tư. “Đúng vậy, Triển Chiêu. Ta cảm thấy rằng đây chỉ là một phần của một âm mưu lớn hơn. Dương Hạo Minh có thể chỉ là quân cờ trong một ván cờ phức tạp hơn mà chúng ta chưa hoàn toàn nhìn thấy.”
Khi họ trở lại phủ Khai Phong, Dương Hạo Minh đã bị giải đi, gương mặt hắn lộ rõ sự hận thù và cam chịu. Bao Chửng và Triển Chiêu biết rằng dù họ đã vượt qua một thử thách lớn, nhưng cuộc điều tra vẫn chưa kết thúc.
Bao Chửng nhìn lên bầu trời đêm, trong lòng đầy suy nghĩ. “Chúng ta cần phải cẩn thận hơn nữa, Triển Chiêu. Bóng tối vẫn còn bao phủ và chúng ta chưa nhìn thấy tất cả những gì ẩn giấu. Kẻ thù của chúng ta vẫn còn, và hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ âm mưu của mình.”
Triển Chiêu gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. “Đại nhân, tôi sẽ luôn sát cánh cùng ngài. Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi tất cả sự thật được đưa ra ánh sáng và công lý được thực thi.”
Bao Chửng và Triển Chiêu đã vượt qua một cuộc đụng độ nguy hiểm, nhưng họ hiểu rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều chông gai. Những bóng ma trong bóng tối vẫn đang chờ đợi, và họ cần phải chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo, bởi lẽ công lý không bao giờ là dễ dàng.