Vụ Án Của Những Bông Hoa Đen - Chương 4
Chương 4: Cuộc Đụng Độ
Trong phòng thí nghiệm, Đặng Hữu dẫn Lâm Minh và Bao Chửng đến khu vực làm việc của mình. Mùi thuốc khử trùng và đất ẩm bao trùm không khí. Họ quan sát các chậu cây và hoa khác nhau, được chăm sóc tỉ mỉ.
“Như các ông thấy, chúng tôi nghiên cứu nhiều loại thực vật, bao gồm cả các loài hoa độc và hiếm,” Đặng Hữu giải thích. “Nhưng tôi cam đoan rằng chúng tôi không có loại hoa đen nào giống như trong vụ án.”
Lâm Minh cẩn thận xem xét các mẫu hoa và cây trồng. “Có thể ông có những mẫu thử nghiệm hoặc tài liệu nghiên cứu nào không? Chúng tôi cần kiểm tra thêm.”
Đặng Hữu dẫn họ đến một phòng nhỏ hơn, nơi chứa các tài liệu và mẫu nghiên cứu. Trong khi Lâm Minh đang kiểm tra các tài liệu, Bao Chửng để ý một số mẫu thử nghiệm khác trên kệ.
“Ông Đặng, có một điều kỳ lạ,” Bao Chửng lên tiếng, chỉ vào một cái hộp nhỏ. “Ông có thể giải thích cho chúng tôi về những mẫu này không?”
Đặng Hữu lộ vẻ căng thẳng. “Đó là các mẫu thử nghiệm cũ. Chúng tôi đã ngừng nghiên cứu chúng từ lâu.”
Bất ngờ, cửa phòng thí nghiệm mở ra, và một người đàn ông trẻ tuổi, ăn mặc khá lịch sự, bước vào. Anh ta có vẻ vội vã và lo lắng.
“Làm ơn, đừng làm ầm ĩ,” người đàn ông nói, mắt nhìn quanh. “Tôi có một cuộc họp quan trọng. Ông Đặng, tôi cần nói chuyện với ông ngay lập tức.”
Đặng Hữu nhìn về phía Lâm Minh và Bao Chửng, rồi nói với người đàn ông trẻ tuổi. “Đây là hai thám tử đang điều tra một vụ án liên quan đến những bông hoa đen. Có chuyện gì không?”
Người đàn ông trẻ tuổi có vẻ bối rối nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi chỉ muốn biết nếu có bất kỳ điều gì mới mẻ không. Tôi không muốn gây rắc rối.”
Lâm Minh và Bao Chửng cảm thấy có điều gì đó không ổn. Bao Chửng quay sang người đàn ông. “Xin lỗi, chúng tôi có thể biết tên và vai trò của ông không?”
“Ông ấy là Nguyễn Hòa, một nhà nghiên cứu từ bộ phận đối tác của chúng tôi,” Đặng Hữu giải thích. “Chúng tôi đang hợp tác trong một dự án chung.”
Nguyễn Hòa cố gắng giấu sự lo lắng của mình. “Tôi phải đi ngay bây giờ. Nếu các ông có bất kỳ câu hỏi nào, hãy liên hệ với tôi sau.”
Sau khi Nguyễn Hòa rời đi, Lâm Minh và Bao Chửng tiếp tục kiểm tra các tài liệu. Lâm Minh khám phá một tài liệu bị bỏ quên trên bàn, có dấu hiệu của sự thay đổi gần đây.
“Ông thấy điều gì không?” Bao Chửng hỏi.
Lâm Minh nhặt lên tài liệu và đọc to. “Có một đoạn văn cho thấy Đặng Hữu đã cố gắng chỉnh sửa thông tin trong một số báo cáo nghiên cứu. Có vẻ như có điều gì đó ông ấy không muốn chúng ta biết.”
Bao Chửng gật đầu. “Chúng ta cần phải điều tra thêm về Nguyễn Hòa và mối liên hệ của anh ta với vụ án. Có vẻ như người này đang cố che giấu điều gì đó quan trọng.”
Khi họ chuẩn bị rời phòng thí nghiệm, một cú điện thoại đến từ trung tâm điều tra báo cho họ một tin quan trọng. “Chúng tôi đã tìm thấy một bức tranh trong nhà của nạn nhân Lê Hoàng, và nó có vẻ liên quan đến loại hoa đen.”
Lâm Minh và Bao Chửng lập tức quay lại hiện trường, cảm giác hồi hộp và căng thẳng đè nặng. Họ phải nhanh chóng làm sáng tỏ các mảnh ghép còn thiếu trong vụ án này.