Vụ Án Của Nữ Nhân Tự Sát - Chương 1
Chương 1: Sự ra đi bí ẩn
Sáng sớm hôm đó
Trong ngôi nhà sang trọng của gia đình Lâm, không khí trầm lặng như thường lệ, chỉ bị phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại reo liên tục. Một ngày bình thường bỗng chốc trở thành cơn ác mộng khi tin tức về cái chết của Lâm Thúy lan rộng. Lâm Thúy, một cô gái trẻ tuổi với vẻ đẹp hiền hòa và tính cách lương thiện, được phát hiện đã chết trong căn phòng riêng của mình.
Cảnh sát và nhân viên pháp y nhanh chóng có mặt tại hiện trường. Căn phòng của Lâm Thúy nằm trên tầng hai, nơi mà ánh sáng chỉ đủ để chiếu qua cửa sổ nhỏ. Mùi thuốc ngủ nồng nặc hòa quyện với không khí, làm tăng thêm cảm giác u ám.
Cảnh sát trưởng, Trung úy Hồng đứng trước cửa phòng, nhìn vào bên trong với sự lo lắng. Ông quay sang Thượng úy Minh, người phụ trách hiện trường.
“Minh, đã có kết quả khám nghiệm sơ bộ chưa?”
“Thưa sếp, chúng tôi phát hiện Lâm Thúy nằm bất động trên giường. Xung quanh có thuốc ngủ rơi vãi và một bức thư tuyệt mệnh, nội dung nói rằng cô ấy không còn cách nào khác để giải quyết những vấn đề trong cuộc sống,” Minh báo cáo, mắt không rời khỏi hiện trường.
Trung úy Hồng gật đầu, vẻ mặt vẫn đầy nghi ngờ. “Nhưng có điều gì đó không ổn. Gia đình cô ấy đã gọi cho chúng ta, họ nghi ngờ đây không phải là một vụ tự sát.”
Lúc này, cửa phòng mở ra và Ông Lâm và Bà Lâm, cha mẹ của Lâm Thúy, bước vào với vẻ mặt lo lắng. Ông Lâm, người đàn ông trung niên với gương mặt nhăn nheo vì lo âu, lên tiếng:
“Thưa ông, chúng tôi không tin đây là một vụ tự sát. Con gái chúng tôi rất vui vẻ và không có lý do gì để tự kết thúc cuộc đời.”
Bà Lâm, người phụ nữ tóc bạc, nước mắt đã rưng rưng, chen vào: “Chúng tôi biết con gái mình đã trải qua khó khăn, nhưng chúng tôi cảm thấy có điều gì đó không đúng. Xin hãy điều tra kỹ lưỡng.”
Trung úy Hồng nhìn cả hai với sự cảm thông. “Chúng tôi sẽ làm hết sức để làm rõ vụ việc. Nhưng hiện tại, chúng tôi cần làm việc với các manh mối có sẵn.”
Điều tra ban đầu
Nhân viên pháp y tiến hành kiểm tra cơ thể Lâm Thúy, còn Trung úy Hồng cùng Thượng úy Minh khám xét căn phòng. Minh khám phá bức thư tuyệt mệnh, trong đó viết:
“Tôi không còn cách nào khác để giải quyết những áp lực trong cuộc sống. Tôi xin lỗi vì đã gây phiền toái cho mọi người. Tôi không còn sức lực để tiếp tục. Xin hãy tha thứ cho tôi.”
Trung úy Hồng nhíu mày, đọc đi đọc lại bức thư. “Có vẻ như đây là một sự ra đi đầy đau đớn. Nhưng cần phải xác minh thêm.”
Ông quay sang Minh, “Hãy tìm hiểu về những mối quan hệ của cô ấy và bất kỳ mâu thuẫn nào có thể đã xảy ra. Có thể chúng ta sẽ tìm ra điều gì đó.”
Phỏng vấn gia đình
Sau khi hoàn tất công việc tại hiện trường, Trung úy Hồng và Minh tiến hành phỏng vấn gia đình Lâm Thúy. Ông Lâm và Bà Lâm, cùng với Lâm Vân, anh trai của Thúy, ngồi tại phòng khách, mắt vẫn còn ngấn lệ.
“Ông bà Lâm, ông Lâm Vân, có ai trong gia đình đã gặp Lâm Thúy gần đây không?” Trung úy Hồng hỏi.
Ông Lâm lắc đầu. “Cô ấy đã giữ khoảng cách với chúng tôi trong những tháng gần đây. Có vẻ như cô ấy đang giấu diếm điều gì đó.”
Lâm Vân, người đàn ông trẻ tuổi và cứng rắn, thêm vào: “Cô ấy có nhắc đến việc đang gặp khó khăn với công việc và một số vấn đề cá nhân, nhưng không bao giờ nói rõ. Chúng tôi đều cảm thấy có điều gì đó không ổn.”
“Con gái của tôi không phải là người hay than vãn hay tìm cách kết thúc cuộc đời. Chúng tôi cảm thấy cô ấy bị đẩy đến đường cùng,” Bà Lâm thốt lên.
Trung úy Hồng ghi chép lại những thông tin, rồi quay sang hỏi thêm: “Gần đây cô ấy có bất kỳ cuộc gặp gỡ nào đặc biệt hoặc thay đổi nào trong hành vi không?”
Lâm Vân suy nghĩ một chút rồi nói: “Có. Cô ấy đã bắt đầu hành xử lạ lùng và thường xuyên ra ngoài vào đêm khuya. Chúng tôi không biết cô ấy gặp ai, nhưng cô ấy luôn giữ bí mật.”
Kết thúc chương
Cuộc điều tra ban đầu không cung cấp đủ bằng chứng để xác nhận nguyên nhân cái chết của Lâm Thúy, nhưng rõ ràng là có nhiều điều chưa được làm sáng tỏ. Trung úy Hồng nhìn vào tờ giấy tờ trong tay, nặng nề với trách nhiệm điều tra.
“Chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra vụ việc này và làm rõ mọi nghi vấn,” ông nói với gia đình. “Hãy tin rằng chúng tôi sẽ tìm ra sự thật.”
Khi đêm đến, Trung úy Hồng và Thượng úy Minh đứng trước căn nhà của Lâm Thúy, ánh đèn vàng nhạt chiếu xuống con đường vắng lặng. Họ biết rằng cuộc điều tra này chỉ mới bắt đầu, và những bí ẩn xung quanh cái chết của Lâm Thúy vẫn còn rất nhiều điều chưa được giải đáp.