Vụ Án Mất Tích Của Thiếu Gia Phủ Thượng Thư - Chương 5
Chương 5: Khám phá quá khứ
Trong không khí ngột ngạt của đêm tối, Minh, Lệ và Hằng bước đi trên con đường vắng. Mặc dù lòng đầy lo lắng, nhưng quyết tâm tìm kiếm sự thật và bảo vệ gia đình đã làm cho họ thêm mạnh mẽ. Họ cần phải hiểu rõ hơn về tổ chức bí mật mà Huy đã đề cập, và không thể bỏ qua những mảnh ghép từ quá khứ.
“Chúng ta cần tìm hiểu về gia đình mình,” Minh nói, ánh mắt lấp lánh hy vọng. “Có thể điều gì đó từ quá khứ sẽ giúp chúng ta tìm ra lý do cho những gì đang xảy ra.”
“Ý anh là… điều gì có thể liên quan đến tổ chức đó sao?” Lệ hỏi, ngạc nhiên. “Có thể có một điều gì đó mà gia đình anh chưa kể?”
“Chắc chắn là vậy,” Minh khẳng định. “Gia đình tôi không phải là một gia đình bình thường. Có thể đã có những mâu thuẫn với các gia đình quyền lực khác.”
“Nhưng làm thế nào để chúng ta biết được những điều đó?” Hằng hỏi, ánh mắt đầy nghi ngại.
“Chúng ta có thể đến tìm kiếm trong phòng của cha mẹ mình,” Minh đề xuất. “Có thể họ có một số tài liệu hay thông tin gì đó mà chúng ta chưa biết.”
Lệ và Hằng gật đầu, và cả ba lập tức quay lại hướng về dinh thự Phủ Thượng Thư. Khi họ đến nơi, dinh thự trông như một ngôi nhà ma ám dưới ánh trăng. Không có dấu hiệu của sự sống, nhưng tâm trí họ tràn ngập quyết tâm.
“Hãy cẩn thận,” Minh nói. “Chúng ta không biết liệu có ai đang theo dõi hay không.”
Họ bước vào trong, trái tim đập mạnh trong lồng ngực. Những căn phòng lớn, bóng tối bao trùm, và không khí lạnh lẽo khiến họ cảm thấy như đang lạc vào một thế giới khác.
“Hãy tìm phòng của cha mẹ anh,” Hằng nói, ánh mắt tập trung.
Khi họ đến trước cửa phòng cha mẹ Minh, cậu cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. “Mở cửa nào,” Minh hít một hơi thật sâu và đẩy cửa vào.
Bên trong, căn phòng vẫn giữ nguyên vẻ sang trọng, nhưng có một sự tĩnh lặng lạ lùng. Những bức tranh của gia đình treo trên tường, và những món đồ trang trí thể hiện đẳng cấp và quyền lực của gia đình.
“Chúng ta phải tìm kiếm nhanh chóng,” Lệ nói, tiến lại gần chiếc bàn viết. “Có thể có một cái gì đó trong đây.”
Minh bắt đầu mở các ngăn kéo, trong khi Hằng tìm kiếm xung quanh. Cuối cùng, Hằng phát hiện một hộp tài liệu nhỏ nằm dưới chiếc bàn. Cô mở nó ra và bên trong có rất nhiều tài liệu, cùng một số bức ảnh cũ.
“Xem này!” Hằng gọi, đưa cho Minh và Lệ những bức ảnh. “Có một bức ảnh của cha mẹ anh và một người đàn ông lạ.”
Minh cầm bức ảnh lên, lòng tràn đầy nghi ngờ. “Ai là người này?”
“Có vẻ như ông ấy là một trong những đối tác của cha anh,” Lệ nói, ánh mắt lấp lánh. “Chúng ta cần tìm hiểu về ông ta.”
“Để xem có thông tin gì về ông ấy không,” Minh nói, nhanh chóng lục tìm trong hộp tài liệu. “Có những văn bản liên quan đến một cuộc họp giữa cha tôi và người này.”
“Điều đó có thể có liên quan đến tổ chức bí mật,” Hằng nói, đồng thời đọc qua một vài ghi chú. “Có một cái gì đó về ‘cuộc chiến quyền lực’ giữa các gia đình.”
“Đúng, và trong những tài liệu này có ghi rõ rằng cha tôi từng có những tranh chấp với một gia đình khác,” Minh tiếp tục, cảm giác hồi hộp dâng lên. “Họ đã tham gia vào nhiều cuộc đấu tranh để giành quyền kiểm soát.”
“Có lẽ đó chính là lý do cho sự theo dõi này,” Lệ suy đoán. “Họ muốn trả thù cho những mâu thuẫn trong quá khứ.”
Bỗng dưng, từ phía ngoài, họ nghe thấy tiếng động lạ. Minh liếc nhìn qua cửa sổ, thấy một chiếc xe đen đang đậu bên ngoài, và một bóng người đứng gần đó, như đang theo dõi.
“Chúng ta phải đi ngay!” Hằng thốt lên, sắc mặt trở nên trắng bệch.
“Đừng hoảng sợ!” Minh trấn an, nhưng cảm giác sợ hãi đã len lỏi vào tâm trí cậu. “Chúng ta phải ra ngoài sau khi chắc chắn đã lấy đủ thông tin.”
“Hãy xem trong tài liệu xem có địa chỉ nào không,” Lệ khẩn trương nói.
Minh lật từng trang, và cuối cùng, cậu tìm thấy một địa chỉ ghi chú trong một góc. “Đây là địa chỉ của một công ty liên kết với cha tôi! Có thể đó là nơi mà cuộc họp diễn ra.”
“Hãy ghi lại nó!” Hằng thúc giục. Minh nhanh chóng viết địa chỉ vào tay.
“Chúng ta không còn thời gian nữa,” Lệ hối thúc, và họ quyết định quay lại lối cũ để ra ngoài.
Khi họ bước ra khỏi phòng, họ nghe thấy tiếng động ngày càng gần hơn. “Nhanh lên!” Minh kêu lên, và cả ba người chạy xuống cầu thang.
Họ lao ra ngoài, và khi đến cửa chính, Minh bất ngờ nhận ra bóng người đã đến gần hơn, ánh mắt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm vào họ. Cảm giác sợ hãi tràn ngập, Minh và các bạn không chần chừ, họ chạy ra ngoài cổng lớn, nhưng cảm giác như có cái gì đó đang bám theo sau.
“Họ đến gần!” Hằng thét lên, và họ chạy nhanh hơn, lòng dâng lên nỗi tuyệt vọng. Khi đến được một con hẻm nhỏ gần đó, họ rẽ vào và trốn sau một chiếc xe đậu.
“Chúng ta phải nghĩ ra kế hoạch!” Lệ hổn hển, mồ hôi đổ trên trán.
Minh lén lút nhìn ra ngoài, thấy bóng người từ từ tiến lại gần cổng. “Chúng ta không thể cứ chạy mãi,” cậu nói, lòng đầy lo lắng.
“Nhưng chúng ta có thể tìm hiểu thêm về tổ chức đó từ tài liệu,” Hằng nói, sự kiên trì trong ánh mắt cô. “Nếu chúng ta không tìm ra lý do cho sự theo dõi này, họ sẽ không dừng lại.”
“Đúng vậy, và chúng ta cần phải tìm kiếm những manh mối từ những gì cha tôi đã để lại,” Minh nói, quyết tâm trong lòng. “Họ không thể ngăn cản chúng ta.”
Cảm giác sợ hãi vẫn chưa rời bỏ họ, nhưng giờ đây, với những manh mối vừa khám phá, họ cảm thấy mình đã nắm trong tay một phần của sự thật. Sự chiến đấu cho chính mình và gia đình mới chỉ bắt đầu.
Hết Chương 5