Vụ Án Oan Sai Thời Tần - Chương 10
Chương 10: Trở Về Hiện Đại
Lâm Vũ tiếp tục hành trình của mình, rời xa làng Trường An và những ký ức đã ghi dấu nơi đây. Mỗi bước chân anh đi qua, không chỉ là những bước chân của một người tìm kiếm sự thật, mà còn là bước chân của một người đã cảm nhận sâu sắc về công lý và lòng kiên định.
Những ngày tiếp theo, Lâm Vũ đi qua nhiều làng mạc và thị trấn, giúp đỡ những người gặp khó khăn và giải quyết các vụ án nhỏ mà anh bắt gặp trên đường. Anh luôn nhớ về gia đình Trương Phúc và những người mà anh đã bảo vệ, và điều đó càng khiến anh thêm quyết tâm trong hành trình của mình.
Nhưng một buổi sáng, khi anh đang dừng chân nghỉ ngơi bên một con suối nhỏ, một điều bất ngờ xảy ra. Mặt nước trong vắt bỗng nhiên trở nên xao động, rồi bất ngờ, một luồng sáng chói lòa bắn ra từ giữa dòng suối, chiếu thẳng vào anh.
Lâm Vũ cảm thấy cơ thể mình bắt đầu rung chuyển. Anh đã từng trải qua cảm giác này trước đây, khi anh lần đầu tiên xuyên không về thời Tần. Luồng sáng bao phủ anh, cuốn anh vào một vòng xoáy thời gian mà anh không thể kiểm soát.
Cảnh vật xung quanh dần trở nên mờ nhạt, và Lâm Vũ cảm nhận được mình đang rời khỏi thế giới này, trở về nơi mà anh đã thuộc về. Trái tim anh đập mạnh trong lồng ngực, và anh biết rằng mình đang quay trở lại hiện đại, quay trở lại cuộc sống mà anh từng sống trước đây.
Khi ánh sáng tan biến, Lâm Vũ thấy mình đứng giữa phòng làm việc của mình, bao quanh bởi những tập hồ sơ, máy tính và những tách cà phê đã cạn. Mọi thứ vẫn như cũ, như thể anh chưa từng rời đi. Anh nhìn xung quanh, đôi mắt đầy ngạc nhiên nhưng cũng không kém phần xúc động.
“Chuyện gì vừa xảy ra?” Anh tự hỏi, nhưng rồi anh nhận ra rằng tất cả không phải là một giấc mơ. Bàn tay anh chạm vào túi áo, nơi mà những mảnh bằng chứng của vụ án Trương Phúc vẫn còn nguyên vẹn. Đó là minh chứng cho cuộc hành trình đầy kỳ lạ mà anh vừa trải qua.
Lâm Vũ ngồi xuống bàn làm việc, nhìn vào những mảnh bằng chứng trong tay. Tất cả đều là thật. Anh đã thực sự xuyên không về quá khứ, đã giúp đỡ những con người ở thời đại đó và mang lại công lý cho họ. Một cảm giác tự hào và thỏa mãn tràn ngập trong lòng anh.
Tuy nhiên, ngay khi anh đang suy nghĩ về những gì đã trải qua, điện thoại trên bàn bất ngờ rung lên. Lâm Vũ nhấc máy, giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên, mang theo một chút căng thẳng:
“Lâm Vũ, có một vụ án mới vừa xảy ra. Chúng ta cần anh ngay lập tức.”
Lâm Vũ thở dài, nhận ra rằng cuộc sống hiện đại của anh vẫn đang chờ đợi. Nhưng lần này, anh cảm thấy mình đã khác trước. Những gì anh trải qua ở thời Tần đã dạy cho anh nhiều điều, không chỉ về lòng dũng cảm mà còn về sự kiên nhẫn, lòng tin và khả năng đứng lên vì công lý, bất kể thời gian hay không gian.
“Được, tôi sẽ đến ngay,” Lâm Vũ đáp, giọng nói đầy quyết tâm.
Trước khi rời khỏi phòng, Lâm Vũ nhìn lại những mảnh bằng chứng cuối cùng, rồi cất chúng vào một ngăn kéo đặc biệt, nơi mà anh biết rằng mình sẽ luôn nhớ về cuộc hành trình ấy.
Khi Lâm Vũ bước ra khỏi văn phòng và hòa vào dòng người tấp nập ngoài kia, anh cảm thấy mình đã sẵn sàng hơn bao giờ hết để đối mặt với mọi thử thách phía trước. Dù là ở thời đại nào, ở bất kỳ nơi đâu, anh sẽ luôn tìm kiếm sự thật và công lý, bởi đó là mục đích sống của anh.
Cánh cửa khép lại sau lưng, nhưng với Lâm Vũ, cánh cửa đến những chân trời mới, đến những cuộc phiêu lưu tiếp theo, đã mở ra. Và anh sẽ tiếp tục bước đi trên con đường ấy, với niềm tin vững chắc vào những gì anh đã học được qua cuộc hành trình vượt thời gian đầy kỳ diệu này.