Vụ Án Tại Trung Tâm Thương Mại - Chương 8
Chương 8: Vòng Vây Khép Lại
Với việc bắt giữ kẻ chủ mưu, vụ án đã bước sang một giai đoạn mới. Tuy nhiên, Bao Thanh Thiên biết rằng việc bắt giữ chỉ là bước đầu tiên, và có lẽ chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Để tiêu diệt hoàn toàn mạng lưới tội phạm quốc tế này, ông cần phải lôi ra ánh sáng toàn bộ các thành viên còn lại, những kẻ đang lẩn trốn và tiếp tục điều hành các hoạt động tội phạm từ trong bóng tối.
Sau khi kẻ tình nghi bị bắt giữ, hắn được đưa về trụ sở cảnh sát để thẩm vấn. Trong căn phòng tối, chỉ có ánh đèn mờ chiếu xuống bàn thẩm vấn, kẻ chủ mưu ngồi đối diện với Bao Thanh Thiên. Hắn vẫn giữ sự im lặng cứng rắn, không hề có dấu hiệu sợ hãi hay lo lắng.
Bao Thanh Thiên nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu trước khi lên tiếng:
“Ngươi có thể lựa chọn im lặng, nhưng ngươi cũng biết rằng không có gì có thể giấu mãi mãi. Mạng lưới của các người đã bị lộ diện, và việc ngươi bị bắt chỉ là khởi đầu.”
Kẻ chủ mưu khẽ cười nhạt, ánh mắt hắn chứa đầy vẻ thách thức:
“Ông nghĩ rằng ông đã thắng sao? Ông không hiểu rằng tôi chỉ là một quân cờ trong bàn cờ lớn. Có bắt tôi cũng không thể thay đổi gì. Những kẻ đứng đầu thực sự không dễ bị phát hiện như ông nghĩ.”
Bao Thanh Thiên không thay đổi sắc mặt, ông vẫn giữ giọng điềm tĩnh:
“Ngươi có thể là một quân cờ, nhưng quân cờ này rất quan trọng. Ngươi biết rằng chúng sẽ không bỏ mặc ngươi. Và điều đó có nghĩa là chúng ta vẫn còn cơ hội để lôi chúng ra ánh sáng.”
Kẻ chủ mưu ngước mắt lên, có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng giấu đi. Hắn hiểu rằng Bao Thanh Thiên đang cố gắng khai thác thông tin từ hắn, nhưng hắn cũng nhận ra rằng mình không còn nhiều sự lựa chọn. Hắn bắt đầu thấy sức ép của sự im lặng, nhưng vẫn cố gắng giữ vững lập trường.
“Ông không thể làm gì tôi nếu tôi không nói gì,” hắn nói với giọng lạnh lùng. “Nhưng nếu tôi nói ra, tôi sẽ không sống được lâu. Những người đứng đầu sẽ tìm ra tôi.”
Bao Thanh Thiên biết rằng đây là thời điểm quyết định. Ông không muốn ép buộc hắn, nhưng cũng hiểu rằng nếu không có sự hợp tác từ hắn, việc truy bắt những kẻ đứng sau sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
“Ngươi không cần phải lo lắng về điều đó,” Bao Thanh Thiên nói. “Chúng ta có thể đảm bảo sự an toàn cho ngươi, nhưng điều kiện là ngươi phải hợp tác. Ngươi biết rõ hơn ai hết rằng sự im lặng sẽ chỉ mang lại kết cục tồi tệ cho ngươi.”
Kẻ chủ mưu im lặng suy nghĩ, rồi cuối cùng hắn lên tiếng, giọng hắn thấp hơn, có vẻ như đã bắt đầu dao động:
“Có một số thông tin mà tôi có thể cung cấp… Nhưng ông phải đảm bảo rằng tôi sẽ được bảo vệ.”
Bao Thanh Thiên khẽ gật đầu, ông biết rằng mình đã chạm đúng vào điểm yếu của hắn. “Ngươi sẽ được bảo vệ, nhưng ngươi phải nói ra mọi thứ ngươi biết. Chúng ta cần bắt được tất cả những kẻ đứng sau.”
Cuối cùng, sau một hồi im lặng, kẻ chủ mưu bắt đầu tiết lộ những thông tin quý giá. Hắn kể về những cuộc họp bí mật, những giao dịch ngầm, và danh sách những kẻ liên quan đến mạng lưới tội phạm. Bao Thanh Thiên ghi chép cẩn thận từng chi tiết, ánh mắt ông sáng lên khi nhận ra rằng những thông tin này có thể giúp khép lại vòng vây xung quanh tổ chức tội phạm.
Những ngày tiếp theo, các lực lượng đặc nhiệm và cảnh sát tiến hành một loạt các chiến dịch truy quét dựa trên thông tin mà kẻ chủ mưu cung cấp. Những cuộc đột kích xảy ra đồng loạt tại nhiều địa điểm trên toàn cầu, từ những căn cứ bí mật cho đến các văn phòng kinh doanh hợp pháp. Từng kẻ trong mạng lưới tội phạm bị lôi ra ánh sáng, những chứng cứ về các giao dịch phi pháp bị thu thập và lật tẩy trước công lý.
Bao Thanh Thiên và đội ngũ của ông đã không nghỉ ngơi, họ làm việc suốt ngày đêm để đảm bảo rằng không có kẻ nào có thể thoát khỏi lưới pháp luật. Mỗi lần một kẻ bị bắt, tổ chức tội phạm mất đi một quân cờ quan trọng, và vòng vây pháp luật ngày càng siết chặt hơn.
Trong một buổi sáng sớm, khi ánh bình minh vừa ló dạng, Đại úy Trần bước vào văn phòng của Bao Thanh Thiên với một nụ cười hiếm hoi trên khuôn mặt. “Ngài Bao, chúng ta đã thành công. Tất cả các kẻ liên quan đã bị bắt giữ. Tổ chức này đã hoàn toàn bị triệt phá.”
Bao Thanh Thiên nhìn Đại úy Trần, đôi mắt ông ánh lên niềm tự hào nhưng cũng pha chút mệt mỏi. Ông biết rằng cuộc chiến này không hề dễ dàng, nhưng cuối cùng, công lý đã được thực thi.
“Đây là kết thúc của một chương, nhưng không phải là kết thúc của cuộc chiến,” Bao Thanh Thiên nói. “Chúng ta phải luôn cảnh giác, vì tội ác không bao giờ ngủ yên. Nhưng hôm nay, chúng ta có thể tự hào vì đã mang lại công lý cho những người vô tội.”
Với sự thành công của cuộc truy quét này, tên tuổi của Bao Thanh Thiên lại càng được khẳng định. Ông đã chứng minh rằng, dù kẻ thù có mạnh đến đâu, công lý vẫn sẽ chiến thắng, miễn là có sự quyết tâm và lòng dũng cảm.
Khi nhìn ra cửa sổ, nơi ánh sáng mặt trời đang dần chiếu rọi, Bao Thanh Thiên biết rằng ông sẽ tiếp tục con đường của mình, luôn đứng về phía công lý và bảo vệ những người vô tội khỏi bóng tối của tội ác.