Vụ Án Trên Chuyến Bay Đêm - Chương 5
Chapter 5: Cú Đánh Lạc Hướng
Chuyến bay đêm vẫn tiếp tục bay giữa bầu trời Thái Bình Dương rộng lớn, nhưng bầu không khí trong khoang hạng thương gia ngày càng trở nên ngột ngạt. Những lời khai mâu thuẫn, những biểu hiện bất thường và những chi tiết chưa được làm sáng tỏ khiến Bao Thanh Thiên càng thêm cảnh giác. Ông biết rằng kẻ giết người rất có thể đang cố tình đánh lạc hướng để che giấu tội ác.
Bao Thanh Thiên quay lại chỗ ngồi, cố gắng xâu chuỗi các sự kiện. Mọi thứ dường như không khớp với nhau: Hoàng Dương phủ nhận việc rời khỏi ghế, trong khi Trương Linh lại khẳng định rằng cô đã thấy anh ta làm như vậy. Liệu ai trong hai người họ đang nói dối? Và quan trọng hơn, tại sao lại phải nói dối?
Bất chợt, một tiếng kêu hoảng loạn vang lên từ phía cuối khoang. Bao Thanh Thiên lập tức đứng dậy, bước nhanh về phía tiếng động. Khi đến nơi, ông thấy một người đàn ông trung niên đang ngã gục xuống ghế, mặt tái xanh, miệng thở dốc.
“Cứu! Cứu tôi với!” người đàn ông thốt lên, tay ôm chặt bụng như thể đang chịu đựng một cơn đau dữ dội.
Tiếp viên hàng không nhanh chóng chạy đến, cô ấy cố gắng trấn tĩnh và kiểm tra tình trạng của người đàn ông. “Anh ấy bị ngộ độc thực phẩm!” cô nói, giọng đầy hoảng sợ. “Chúng ta cần phải làm gì đó ngay lập tức!”
Bao Thanh Thiên bước tới gần, đôi mắt sắc bén quan sát người đàn ông. Ông cúi xuống ngửi mùi xung quanh và nhận ra một mùi lạ, hơi hăng và khó chịu. Ông biết rằng đây không phải là ngộ độc thực phẩm bình thường.
“Cô có thể kiểm tra những gì ông ấy đã ăn không?” Bao Thanh Thiên hỏi tiếp viên.
Cô tiếp viên gật đầu và nhanh chóng tìm ra những món ăn mà người đàn ông đã dùng trước đó. “Ông ấy đã ăn một bữa tối với thịt bò và uống một ly rượu vang,” cô báo cáo.
Bao Thanh Thiên nhìn kỹ các món ăn. Ông phát hiện ra một số dấu hiệu khác thường trên đĩa thịt bò, nhưng không có gì quá rõ ràng. Ông nghi ngờ rằng có ai đó đã bỏ một chất độc vào thức ăn của người đàn ông này, nhưng câu hỏi đặt ra là: tại sao? Liệu đây có phải là một nỗ lực để đánh lạc hướng ông, hoặc có thể còn hơn thế nữa?
“Ông ấy cần được chăm sóc y tế ngay lập tức,” Bao Thanh Thiên nói với tiếp viên. “Hãy đảm bảo ông ấy được ổn định, nhưng đừng để bất kỳ ai khác tiếp cận ông ấy cho đến khi chúng ta làm rõ chuyện này.”
Tiếp viên nhanh chóng làm theo lời ông, trong khi Bao Thanh Thiên quay lại suy nghĩ. Có thể nào đây là một nỗ lực để đánh lạc hướng ông, khiến ông mất tập trung khỏi vụ giết người trước đó? Hoặc liệu có thể người đàn ông này cũng là một mục tiêu của hung thủ?
Bao Thanh Thiên không loại trừ khả năng nào. Ông quay lại nhìn những hành khách khác, ai nấy đều lo lắng và căng thẳng. Đôi mắt ông dừng lại trên Hoàng Dương, người đang cố gắng tránh ánh nhìn của ông. Anh ta rõ ràng đang hoảng sợ, nhưng vì lý do gì?
Ngay lúc đó, Bao Thanh Thiên nhận ra một điều quan trọng. Hoàng Dương có thể không phải là kẻ giết người, nhưng anh ta chắc chắn đang che giấu điều gì đó. Còn Trương Linh, người phụ nữ đã cáo buộc Hoàng Dương, liệu có phải cô ta đang cố tình hướng sự chú ý của Bao Thanh Thiên sang hướng khác?
“Cô Trương,” Bao Thanh Thiên gọi lớn, khiến cô ta giật mình. “Tôi muốn hỏi lại một lần nữa: Cô có chắc chắn rằng mình đã thấy Hoàng Dương rời khỏi ghế không?”
Trương Linh ngập ngừng, đôi mắt dao động. “Tôi… tôi không chắc… Nhưng tôi nhớ là đã thấy…”
Bao Thanh Thiên nhìn chằm chằm vào cô, sự nghi ngờ ngày càng lớn trong lòng ông. “Cô có lý do gì để muốn đổ tội cho anh ta không?” ông hỏi, giọng lạnh lùng.
Trương Linh lập tức phủ nhận. “Không! Tôi không có lý do gì cả! Tôi chỉ muốn giúp ông tìm ra sự thật thôi!”
Bao Thanh Thiên im lặng, suy nghĩ một lúc lâu. Có điều gì đó không đúng ở đây, nhưng ông chưa thể xác định được rõ ràng. Ông biết rằng mỗi hành động của mọi người đều có thể là một phần của kế hoạch lớn hơn, và ông cần phải cẩn trọng hơn bao giờ hết.
Khi ông quay lại nhìn người đàn ông bị ngộ độc, một ý nghĩ lóe lên trong đầu ông: Nếu đây là một cú đánh lạc hướng, thì mục đích thật sự của hung thủ là gì? Liệu có thể chúng đang cố gắng tạo ra sự hỗn loạn để che giấu một hành động khác? Một điều gì đó lớn hơn?
Bao Thanh Thiên biết rằng ông cần phải tăng tốc điều tra trước khi chuyến bay hạ cánh. Kẻ giết người đang ở đâu đó trên máy bay này, và ông quyết tâm không để bất kỳ ai trốn thoát.
Vụ án đã trở nên phức tạp hơn, và Bao Thanh Thiên hiểu rằng chỉ có sự tập trung và quyết đoán mới có thể giúp ông tìm ra sự thật giữa những lời nói dối và cú đánh lạc hướng đầy khôn ngoan này.