Vụ Án Trên Chuyến Bay Đêm - Chương 7
Chapter 7: Tình Tiết Bất Ngờ
Chuyến bay vẫn lướt qua bầu trời đêm, nhưng bầu không khí trong khoang hạng thương gia đã trở nên đặc quánh, nặng nề bởi sự nghi ngờ và lo lắng. Bao Thanh Thiên ngồi lặng yên, mắt nhìn xa xăm, cố gắng xâu chuỗi những chi tiết còn rời rạc. Vũ khí đã được tìm thấy, nhưng hung thủ vẫn đang lẩn trốn đâu đó, và thời gian thì đang dần trôi qua.
Đột nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu ông. Có lẽ, cách tiếp cận vấn đề của ông cần phải thay đổi. Thay vì tập trung vào những hành vi của hành khách trong khoang hạng thương gia, ông quyết định lật lại thời điểm trước khi chuyến bay bắt đầu. Có điều gì đã xảy ra trước khi tất cả lên máy bay mà ông đã bỏ qua?
Bao Thanh Thiên đứng dậy, tiến về phía Trần Kiên, người đối tác kinh doanh của nạn nhân Lưu Vĩ. Ông ta ngồi trầm ngâm, nét mặt lộ rõ sự lo lắng. Khi thấy Bao Thanh Thiên tiến tới, Trần Kiên ngước lên, đôi mắt đầy sự bất an.
“Ông Trần,” Bao Thanh Thiên mở lời, “trước khi chúng ta lên chuyến bay này, ông có trò chuyện với Lưu Vĩ không? Có bất kỳ sự cố nào xảy ra mà ông nhớ được không?”
Trần Kiên suy nghĩ một lát, rồi gật đầu. “Có một chuyện… Trước khi lên máy bay, Lưu Vĩ đã gặp một người đàn ông lạ. Tôi không biết người đó là ai, nhưng Lưu Vĩ trông rất căng thẳng sau khi gặp anh ta.”
Bao Thanh Thiên nhíu mày. “Ông có nghe thấy họ nói gì không?”
Trần Kiên lắc đầu. “Không, họ đứng khá xa. Tôi chỉ thấy hai người họ nói chuyện trong khoảng vài phút, rồi Lưu Vĩ quay lại với vẻ mặt cực kỳ lo lắng. Sau đó, chúng tôi không nói chuyện nhiều nữa, ông ấy chỉ bảo mình cần nghỉ ngơi.”
“Người đàn ông đó có lên chuyến bay này không?” Bao Thanh Thiên hỏi, ánh mắt sắc bén.
Trần Kiên lắc đầu lần nữa. “Tôi không thấy anh ta lên máy bay. Có thể anh ta chỉ là một người quen của Lưu Vĩ, hoặc cũng có thể là một đối tác kinh doanh nào đó.”
Bao Thanh Thiên cảm ơn Trần Kiên rồi lùi lại, đôi mắt ông trở nên trầm tư hơn. Người đàn ông bí ẩn đó có thể là chìa khóa cho vụ án này. Nhưng nếu người đó không có mặt trên chuyến bay, thì làm sao hắn có thể liên quan đến vụ giết người? Hoặc có thể hắn ta đã sử dụng ai đó trên chuyến bay để thực hiện hành động của mình?
Ngay lúc đó, tiếp viên hàng không bước đến bên Bao Thanh Thiên với vẻ mặt lo lắng. “Ông Bao, chúng tôi đã kiểm tra kỹ hành lý của các hành khách, nhưng không tìm thấy thêm thứ gì đáng ngờ. Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng một trong những hành khách, cô Trương Linh, đã yêu cầu đổi chỗ ngồi với một người khác ngay trước khi máy bay cất cánh.”
Bao Thanh Thiên lập tức tập trung vào chi tiết mới này. “Ai là người cô ấy đã đổi chỗ?” ông hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén.
“Là một người đàn ông tên Lý Minh,” tiếp viên trả lời. “Anh ta ban đầu ngồi cạnh Lưu Vĩ, nhưng đã đồng ý đổi chỗ với cô Trương vì lý do cá nhân. Sau đó, anh ta chuyển đến ghế phía sau, cách đó vài hàng.”
Bao Thanh Thiên biết rằng đây có thể là một tình tiết quan trọng. Ông yêu cầu gặp ngay Lý Minh để thẩm vấn. Lý Minh, một người đàn ông trẻ tuổi, bước đến với vẻ mặt không thoải mái. Anh ta ngồi xuống đối diện với Bao Thanh Thiên, đôi mắt dao động.
“Anh Lý,” Bao Thanh Thiên bắt đầu, “anh có thể giải thích tại sao anh lại đồng ý đổi chỗ với cô Trương Linh không?”
Lý Minh gãi đầu, có vẻ lúng túng. “Thực ra, cô ấy nói là muốn ngồi gần cửa sổ để dễ ngủ hơn. Tôi không có vấn đề gì với chỗ ngồi, nên đã đồng ý đổi cho cô ấy. Tôi không nghĩ rằng điều đó lại quan trọng đến thế.”
“Anh có quen biết Lưu Vĩ từ trước không?” Bao Thanh Thiên hỏi, đôi mắt ông chăm chú theo dõi phản ứng của Lý Minh.
Lý Minh lắc đầu. “Không, tôi không biết ông ấy. Tôi chỉ là một hành khách bình thường. Thật sự không có gì đáng ngờ.”
“Anh có nghe thấy bất kỳ cuộc trò chuyện nào giữa Lưu Vĩ và Trương Linh trong suốt chuyến bay không?” Bao Thanh Thiên tiếp tục truy vấn.
Lý Minh do dự một lúc rồi nói, “Thực ra… tôi có nghe loáng thoáng vài câu, nhưng không có gì đặc biệt. Chỉ là những câu chuyện phiếm về công việc. Ông Lưu Vĩ có vẻ mệt mỏi và không nói nhiều.”
Bao Thanh Thiên im lặng, suy nghĩ một lúc lâu. Có điều gì đó vẫn chưa rõ ràng. Tại sao Trương Linh lại muốn đổi chỗ ngồi ngay trước khi máy bay cất cánh? Và tại sao cô ấy lại chọn ngồi cạnh nạn nhân?
Ông cảm thấy như đang chạm đến một phần của sự thật, nhưng vẫn chưa hoàn toàn hiểu được bức tranh toàn cảnh. Trương Linh có thể đang che giấu điều gì đó, hoặc cô ta đã bị ai đó lợi dụng.
Bao Thanh Thiên quyết định thẩm vấn Trương Linh một lần nữa, lần này là với một cái nhìn hoàn toàn khác. Khi cô ta ngồi xuống trước mặt ông, đôi mắt lo lắng và bất an, ông biết rằng đây có thể là khoảnh khắc quan trọng nhất trong cuộc điều tra của mình.
“Cô Trương,” Bao Thanh Thiên bắt đầu, giọng ông trở nên nghiêm khắc hơn. “Tại sao cô lại muốn đổi chỗ ngồi ngay trước khi máy bay cất cánh? Và tại sao cô lại muốn ngồi cạnh Lưu Vĩ?”
Trương Linh cắn môi, rõ ràng đang căng thẳng. “Tôi… tôi chỉ muốn có chỗ ngồi thoải mái hơn. Tôi không quen biết ông Lưu Vĩ từ trước, và tôi không có ý định gì cả.”
Bao Thanh Thiên không dễ dàng tin vào lời nói của cô ta. Ông nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt như muốn xuyên thấu sự thật. “Cô có chắc chắn là không biết ông ta từ trước? Có ai đó đã yêu cầu cô ngồi cạnh ông ấy không?”
Trương Linh bối rối, mắt cô ta bắt đầu đẫm nước. “Không, không có ai cả… Tôi chỉ muốn đổi chỗ ngồi thôi… Thật sự không có gì!”
Bao Thanh Thiên cảm nhận được sự sợ hãi và lo lắng trong lời nói của cô ta, nhưng ông vẫn không thể bỏ qua cảm giác rằng cô ta đang che giấu một điều gì đó.
Cuộc thẩm vấn đang đi đến một bước ngoặt quan trọng, và Bao Thanh Thiên biết rằng chỉ cần một chút sơ hở, ông sẽ có thể vén màn sự thật đằng sau vụ án bí ẩn này.