Vụ án về bức thư tàng hình - Chương 3
Chương 3: Manh mối từ quá khứ
Jack Harper rời khỏi tòa nhà Senex Global với một cảm giác nặng nề. Cuộc gặp với John Hendrick chỉ làm cho vụ án trở nên phức tạp hơn. Những lời cảnh báo mơ hồ của Hendrick khiến Harper không thể ngừng suy nghĩ. Điều gì đang thực sự diễn ra tại công ty tài chính này? Ai là người đứng sau bức thư tàng hình và tại sao lại gửi cho anh?
Harper bước nhanh trên vỉa hè đông đúc, đi thẳng về phía quán café nơi anh và Eva thường gặp nhau. Khi anh đến nơi, Eva đã ngồi sẵn, đôi mắt cô sáng lên với vẻ tò mò, như thể cô đang chờ đợi điều gì đó hấp dẫn.
“Cậu đến muộn đấy, Jack,” Eva trêu, đặt tách café xuống bàn.
“Xin lỗi,” Harper thở dài, ngồi xuống đối diện cô. “Tôi vừa gặp Hendrick.”
Eva nghiêng người về phía trước, vẻ mặt nghiêm túc ngay lập tức. “Ông ta nói gì?”
Harper kể lại cuộc đối thoại của họ, từng chi tiết về phản ứng của Hendrick, từ cái nhướng mày khi thấy bức thư tàng hình cho đến những lời cảnh báo mơ hồ. Khi anh kể xong, Eva im lặng suy nghĩ một lúc lâu.
“Cậu nghĩ sao về việc ông ta cảnh báo cậu không nên điều tra sâu hơn?” Eva hỏi, đôi mắt sắc bén của cô hướng thẳng vào Harper.
Harper nhún vai. “Hendrick là kiểu người không dễ dàng bị đe dọa. Tôi không nghĩ ông ta đang lo lắng cho tôi. Ông ta lo sợ tôi sẽ khám phá ra điều gì đó mà ông ta muốn giấu.”
Eva gật đầu, ánh mắt cô chợt lóe lên sự hứng thú. “Tôi đã kiểm tra vài nguồn tin của mình. Có vẻ như Senex Global gần đây đang tiến hành một số giao dịch lớn với một công ty nước ngoài, tên là Atlas Corp. Công ty này vốn nổi tiếng với những phi vụ tài chính mờ ám.”
“Atlas Corp?” Harper cau mày. “Tôi có nghe về công ty này. Họ có liên quan đến rửa tiền và các giao dịch phi pháp khác. Cậu có thông tin gì thêm không?”
Eva lắc đầu. “Chưa nhiều lắm, nhưng tôi sẽ tiếp tục tìm hiểu. Điều tôi quan tâm là, nếu Hendrick và Senex Global thật sự liên quan đến Atlas Corp, thì có thể bức thư tàng hình mà cậu nhận được không chỉ là một cảnh báo. Nó có thể là một cách để ai đó bên trong công ty cố gắng phơi bày sự thật mà không bị phát hiện.”
Harper suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu vậy, người gửi bức thư chắc chắn biết rất rõ về các giao dịch này. Có lẽ đó là một người bên trong Senex Global.”
Eva nhấp một ngụm café, đôi mắt cô lóe lên ý tưởng. “Vậy chúng ta cần tìm ai có động cơ để tiết lộ vụ việc, hoặc có quyền truy cập vào những thông tin nhạy cảm này. Cậu có nghĩ đến ai không?”
Harper nhớ lại những người mà anh từng làm việc cùng ở Senex Global. “Có một vài người có thể liên quan. Một trong số đó là David, trưởng phòng tài chính. Anh ta rất cẩn trọng trong mọi giao dịch, nhưng cũng là người có quan hệ mật thiết với Hendrick. Và còn Lisa, người phụ trách kiểm toán. Cô ấy luôn là người trung thực, nhưng lại có chút vấn đề về quan điểm với Hendrick trong thời gian gần đây.”
Eva ghi chép lại những cái tên Harper vừa nói. “Tốt. Tôi sẽ tìm cách liên hệ với họ mà không gây ra sự nghi ngờ. Trong lúc đó, cậu nên cẩn thận với mọi hành động của mình. Nếu vụ này thật sự lớn như chúng ta nghĩ, sẽ có nhiều kẻ muốn ngăn cản cậu trước khi cậu khám phá ra sự thật.”
Harper gật đầu, ánh mắt anh đầy kiên quyết. “Tôi sẽ không để vụ này rơi vào ngõ cụt. Chúng ta cần phải tìm ra ai đứng sau, và ai là người gửi bức thư đó.”
Ngày hôm sau, Harper quyết định trở lại văn phòng của mình để sắp xếp lại suy nghĩ. Anh ngồi tại bàn làm việc, nhìn chăm chú vào tờ giấy trắng viết bằng mực tàng hình. Những dòng chữ trong thư không thể hiện rõ ràng bất cứ tên ai cụ thể, nhưng chúng lại cung cấp thông tin về một giao dịch liên quan đến Atlas Corp.
“Đây là chìa khóa,” Harper tự nhủ. “Bức thư này là lời dẫn đến một vụ tham nhũng lớn, nhưng ai sẽ được lợi khi phơi bày điều này?”
Đúng lúc đó, điện thoại của anh đổ chuông. Là Eva.
“Jack, tôi có tin mới,” Eva nói, giọng cô có vẻ gấp gáp. “Tôi vừa nói chuyện với một trong những người quen của mình trong cảnh sát. Họ xác nhận rằng Atlas Corp đang bị điều tra vì liên quan đến một chuỗi các giao dịch tài chính phi pháp trên toàn cầu. Và điều thú vị là, có vẻ như một phần số tiền rửa đã qua tay Senex Global.”
Harper cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. “Điều này có nghĩa là Hendrick không chỉ liên quan đến vụ tham nhũng trong nước, mà còn có dính líu đến một mạng lưới tội phạm quốc tế?”
“Đúng vậy,” Eva đáp. “Chúng ta đang nói về hàng triệu đô la bị rửa tiền qua các kênh khác nhau. Nếu bức thư mà cậu nhận được là thật, thì chúng ta đã chạm tới một vụ án lớn hơn nhiều so với những gì chúng ta tưởng tượng.”
Harper đứng dậy, cảm thấy sự nguy hiểm đang đến gần. “Eva, chúng ta cần phải tiến hành nhanh hơn. Những kẻ này sẽ không ngồi yên nếu biết rằng chúng ta đang điều tra.”
Eva ngừng một chút rồi nói, giọng cô trầm xuống. “Cậu có chắc muốn tiếp tục không, Jack? Nếu đúng như cậu nói, thì chúng ta đang đối đầu với những kẻ rất quyền lực. Tôi không muốn cậu gặp rắc rối.”
Harper nắm chặt điện thoại, đôi mắt anh sáng lên với quyết tâm. “Tôi không thể dừng lại bây giờ, Eva. Bức thư này đã đưa tôi vào vụ này, và tôi sẽ tìm ra ai đứng sau. Dù thế nào đi nữa.”
Eva thở dài. “Được rồi, tôi sẽ ở bên cậu. Nhưng cậu phải cẩn thận. Hãy chuẩn bị tinh thần cho bất cứ điều gì có thể xảy ra.”
Harper gật đầu, cảm nhận rõ ràng rằng cuộc điều tra này đang dẫn họ đến một nơi vô cùng nguy hiểm. Nhưng anh biết rằng mình không thể lùi bước. Những bí ẩn đằng sau bức thư tàng hình, những kẻ tham nhũng quyền lực, và cả mạng lưới tội phạm quốc tế—tất cả đang chờ được vạch trần.