Vụ hạ độc bằng rượu lễ - Chương 7
Chương 7: Bí mật từ phương Bắc
Kẻ lạ mặt bị trói chặt, đứng giữa phòng với một nụ cười nham hiểm trên môi. Hắn ta mặc một bộ áo chùng đen, gương mặt xám xịt và đầy lạnh lùng, nhưng ánh mắt sáng quắc như đang thách thức cả thế giới. Lý Tường đứng đối diện hắn, ánh mắt ông tràn đầy cảnh giác và quyết đoán.
“Ngươi là ai? Ngươi đến từ đâu?” Lý Tường hỏi, giọng nghiêm nghị. “Ngươi lẻn vào tư dinh của ta với mục đích gì?”
Kẻ lạ mặt ngước mắt nhìn thẳng vào Lý Tường, nụ cười vẫn không tắt trên môi. “Ta đến đây để trao một thông điệp,” hắn nói chậm rãi, giọng trầm và sắc lạnh. “Thông điệp cho ngươi, và cả triều đình của ngươi.”
Lý Tường cau mày, bước lại gần kẻ lạ mặt. Ông đã đối mặt với nhiều âm mưu trong triều đình, nhưng kẻ trước mặt ông toát lên sự nguy hiểm rõ rệt. “Thông điệp gì? Và ngươi là ai?”
Kẻ lạ mặt nhìn thẳng vào mắt Lý Tường, đôi mắt hắn dường như phát ra một tia sáng đen tối. “Ngươi không cần biết ta là ai. Nhưng ngươi cần hiểu rằng triều đình của ngươi đang đứng trước một sự thay đổi lớn. Chúng ta đã ở đây từ lâu, quan sát và chờ đợi. Vụ hạ độc quan Lê Quang Đạo chỉ là bước khởi đầu.”
Căn phòng im lặng, tất cả đều ngưng lại trước những lời nói của kẻ lạ mặt. Lý Tường cảm thấy từng lời hắn nói như lưỡi dao sắc bén đâm vào tâm trí ông. Sự thật đang dần hé lộ, nhưng vẫn mập mờ, đầy rẫy sự nghi ngờ.
“Ngươi đang nói về ai?” Lý Tường hỏi. “Ai là ‘chúng ta’? Ngươi làm việc cho ai?”
Kẻ lạ mặt cười khẩy. “Chúng ta là những kẻ mà các ngươi không bao giờ muốn đối đầu. Ngươi nghĩ rằng triều đình này an toàn? Ngươi nghĩ rằng quyền lực trong tay ngươi là bất diệt sao? Tất cả đều đã bị kiểm soát từ trước. Những kẻ đứng sau vụ hạ độc Lê Quang Đạo không chỉ muốn hạ sát một người, mà là thay đổi cả một triều đại.”
Lý Tường thở sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Ông biết rằng nếu không cẩn thận, những lời nói của kẻ này có thể gây ra sự rối loạn khôn lường. Nhưng ông cũng hiểu rằng kẻ lạ mặt này không thể hành động một mình. Có một lực lượng lớn đang ẩn mình trong bóng tối.
“Ngươi đang nói dối để làm ta dao động,” Lý Tường nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy quyết đoán. “Chúng ta sẽ tìm ra kẻ đứng sau vụ việc này, và triều đình sẽ không sụp đổ như ngươi nghĩ.”
Kẻ lạ mặt khẽ nghiêng đầu, nụ cười nhếch lên đầy ẩn ý. “Ngươi có thể bắt ta, có thể tra hỏi ta, nhưng sự thật vẫn sẽ đến. Có những người trong triều đình này đã đứng về phía chúng ta từ lâu, và ngươi sẽ không bao giờ biết họ là ai cho đến khi quá muộn.”
Lý Tường đứng lặng, cảm nhận rõ ràng lời nói của kẻ lạ mặt mang theo một sự thật đen tối. Sự lo lắng bắt đầu lan tỏa trong lòng ông, nhưng ông không thể để nó ảnh hưởng đến quyết định của mình. Ông quay sang lính gác, ra lệnh: “Đưa hắn về ngục, tra hỏi đến khi nào hắn nói ra kẻ chủ mưu thực sự.”
Người lính cúi đầu nhận lệnh và kéo kẻ lạ mặt ra khỏi phòng. Trước khi rời đi, hắn vẫn kịp quay lại nhìn Lý Tường, nụ cười nham hiểm vẫn không tắt.
Khi cánh cửa đóng lại, Lý Tường ngồi xuống, bàn tay siết chặt cạnh bàn. Những lời nói của kẻ lạ mặt vẫn vang vọng trong tâm trí ông. Ai là những kẻ ẩn mình trong triều đình? Có thực sự có một lực lượng ngầm đang kiểm soát mọi thứ? Và vụ hạ độc Lê Quang Đạo chỉ là khởi đầu của một âm mưu lớn hơn?
Ngay khi Lý Tường đang chìm đắm trong suy nghĩ, Vũ Duy bước vào. Khuôn mặt ông đầy lo lắng, nhưng ông cố giữ sự bình tĩnh trước Lý Tường.
“Thưa quan lớn, ta vừa nhận được thông tin từ các ngự y,” Vũ Duy nói. “Chúng thần đã tìm ra một loại chất độc rất hiếm, chỉ có thể chế tạo bởi một nhóm người từ phương Bắc. Những bằng chứng này rất mạnh mẽ, và có thể dẫn chúng ta đến kẻ đã hạ độc.”
Lý Tường ngẩng đầu, ánh mắt sáng lên một tia hy vọng. “Tốt, chúng ta có thể dùng điều này để thẩm vấn lại những kẻ liên quan, bao gồm cả Tạ Minh. Có lẽ chúng ta đã gần chạm vào sự thật.”
Vũ Duy ngồi xuống đối diện Lý Tường, giọng nói của ông trở nên trầm lắng: “Nhưng, thưa quan lớn, có một điều ta lo lắng. Nếu kẻ lạ mặt đó nói đúng, và trong triều đình thực sự có kẻ đã ngấm ngầm cấu kết với phương Bắc, chúng ta phải đối phó với một âm mưu nguy hiểm hơn rất nhiều.”
Lý Tường thở dài, rồi đứng dậy, đi lại trong phòng. “Ta biết, và đó là điều khiến ta lo lắng nhất. Nhưng nếu chúng ta không hành động, mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn. Ta sẽ cho triệu tập một cuộc họp kín với những quan lại trung thành nhất. Chúng ta phải quyết định bước tiếp theo.”
Đêm đó, trong cung điện rực rỡ ánh nến, cuộc họp kín diễn ra. Những quan lại trung thành với nhà vua được triệu tập, và bầu không khí trong căn phòng trở nên căng thẳng. Lý Tường, Vũ Duy và một số quan đại thần khác ngồi quanh bàn lớn, thảo luận về những bước đi tiếp theo.
“Kẻ lạ mặt đã bị bắt,” Lý Tường bắt đầu, “Nhưng những lời hắn nói khiến ta lo ngại rằng âm mưu này không chỉ dừng lại ở việc hạ độc Lê Quang Đạo. Chúng ta phải điều tra sâu hơn về những quan lại có liên hệ với phương Bắc.”
Một quan lớn, Trịnh Công, gật đầu đồng tình. “Ta cũng nghe về những giao dịch bí mật với thương nhân phương Bắc. Chúng ta phải thận trọng, vì rất có thể kẻ địch đã cài người vào hàng ngũ của chúng ta.”
Vũ Duy tiếp lời: “Chúng ta cần phân tích kỹ lưỡng mọi manh mối. Đặc biệt, loại chất độc mà ngự y tìm thấy chỉ có một số ít người biết cách chế tạo. Đây có thể là đầu mối quan trọng giúp ta truy tìm ra kẻ đứng sau.”
Cuộc họp diễn ra trong không khí nghiêm trọng, khi các quan lại bắt đầu hiểu rõ rằng âm mưu này không chỉ là vụ hạ độc đơn thuần mà có thể liên quan đến sự thay đổi lớn trong triều đình.
Khi mọi người rời khỏi, Lý Tường vẫn đứng lại, nhìn ra màn đêm u tối bên ngoài cung điện. Ông biết rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Những kẻ thù ẩn mình trong bóng tối sẽ không dừng lại, và triều đình sẽ phải đối mặt với thử thách lớn hơn bao giờ hết.