Vũ Khúc và Hỏa Ngục - Chương 2
Chương 2: Cuộc Hành Trình Bắt Đầu
Mặt trời bắt đầu lặn, nhuộm màu đỏ rực rỡ lên bầu trời. Vũ Khúc, Minh Hùng và Ngọc Lan tập hợp đội ngũ gồm những người dũng cảm nhất trong vương quốc. Họ đứng thành một vòng tròn, nhìn nhau với ánh mắt đầy quyết tâm.
Vũ Khúc: (giọng đầy quyết đoán) “Hôm nay, chúng ta không chỉ là những cá nhân. Chúng ta là một đội. Mỗi người trong chúng ta đều có lý do riêng để tham gia vào cuộc hành trình này. Hãy chia sẻ lý do của mình để chúng ta có thể hiểu nhau hơn.”
Ngọc Lan: (gương mặt nghiêm túc) “Mình tham gia vì gia đình. Họ đã bị cuốn vào Hỏa Ngục, và mình không thể đứng nhìn họ bị tổn thương.”
Minh Hùng: (nhìn xuống đất, ngập ngừng) “Mình… mình tham gia vì cảm thấy có trách nhiệm. Là một chiến binh, mình không thể để cho cái ác lấn át cuộc sống của mọi người.”
Người chiến binh trẻ tuổi, Đức, bước tới và nói:
Đức: “Mình đã mất đi nhiều người bạn vì quái vật từ Hỏa Ngục. Mình không thể để cho điều đó tiếp diễn. Tôi sẽ chiến đấu vì sự công bằng!”
Nhóm bạn gật đầu tán thành, sự quyết tâm trong lòng họ càng thêm mạnh mẽ.
Vũ Khúc: “Tốt lắm! Chúng ta hãy lên đường ngay bây giờ. Hãy nhớ rằng cuộc hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng chúng ta sẽ luôn hỗ trợ nhau.”
Khi mặt trời hoàn toàn lặn, họ bắt đầu hành trình, vượt qua những con đường gập ghềnh và khu rừng tối tăm. Không khí càng lúc càng lạnh, và những tiếng rên rỉ từ xa khiến họ cảm thấy hồi hộp.
Ngọc Lan: (chỉ về phía xa) “Nghe có tiếng gì đó. Có vẻ như chúng ta không phải là những người duy nhất trong rừng này.”
Minh Hùng: (nắm chặt kiếm) “Cẩn thận! Có thể là quái vật đang theo dõi chúng ta.”
Bất ngờ, từ giữa bóng tối, một sinh vật khổng lồ lao ra, với đôi mắt đỏ rực và hàm răng sắc nhọn. Nó gầm lên, làm rung chuyển không khí xung quanh.
Vũ Khúc: (ra lệnh) “Đứng vững! Đừng để nỗi sợ chiếm lấy chúng ta!”
Nhóm bạn lập tức chuẩn bị tư thế chiến đấu. Họ đứng cạnh nhau, tạo thành một hàng rào phòng thủ. Vũ Khúc vung kiếm về phía con quái vật, tấn công nó bằng mọi sức mạnh.
Ngọc Lan: (hô lớn) “Chúng ta phải tấn công đồng loạt! Hãy kết hợp sức mạnh của chúng ta!”
Cả nhóm đồng lòng, phối hợp tấn công và phòng thủ, dần dần làm suy yếu con quái vật. Sau một trận chiến kịch tính, cuối cùng họ đã hạ gục nó.
Minh Hùng: (thở hổn hển) “Chúng ta đã thành công… nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.”
Vũ Khúc: “Đúng vậy. Điều này chỉ cho chúng ta thấy rằng chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ càng hơn cho những thử thách phía trước. Hãy cẩn trọng.”
Họ tiếp tục hành trình, với tinh thần không gục ngã và niềm tin vững chắc vào nhau. Mỗi bước đi của họ đều mang theo những hy vọng và nỗi lo lắng, nhưng tình bạn và lòng dũng cảm đã trở thành nguồn sức mạnh lớn nhất.