Vũ Khúc và Lời Thề Vàng - Chương 1
Chương 1: Lời Thề Vàng
Mặt trời vừa lặn, để lại những tia sáng cuối cùng chói lọi trên bầu trời đỏ rực. Thiếu Vũ ngồi yên lặng bên bờ sông, ánh mắt đăm chiêu hướng về những ngọn núi xa xăm. Tâm trí anh nặng trĩu với những ký ức đau buồn về ngôi làng bị tàn phá, về cha mẹ anh bị giết bởi tay Nhị Lan Thần. Ngay lúc đó, một giọng nói trầm ấm vang lên từ phía sau.
“Ngươi đang tìm kiếm gì, thiếu niên?” – Giọng nói già nua nhưng đầy nội lực của lão sư vang lên.
Thiếu Vũ quay lại, trước mắt anh là một lão nhân tóc bạc trắng, nhưng đôi mắt lại toát lên sự hiểu biết sâu xa. Người đàn ông này xuất hiện như từ hư không, không dấu vết nào cho thấy ông đã đến gần.
“Ta tìm kiếm sức mạnh… để báo thù,” Thiếu Vũ đáp, đôi mắt cháy bỏng cơn giận dữ.
Lão sư cười nhẹ, đôi môi mấp máy dưới lớp râu bạc. “Báo thù ư? Cậu bé, ngươi nghĩ sức mạnh có thể đến từ lòng hận thù sao?”
“Chỉ có hận thù mới có thể đẩy ta tiến lên!” Thiếu Vũ nghiến răng. “Nhị Lan Thần đã phá hủy tất cả những gì ta yêu thương. Nếu ta không báo thù, thì ta sống để làm gì?”
Lão sư lắc đầu. “Ngươi vẫn chưa hiểu, Thiếu Vũ. Sức mạnh thực sự không nằm trong sự hận thù. Đó là lý do ngươi chưa tìm thấy Lời Thề Vàng.”
“Ngươi nói gì?” Thiếu Vũ sửng sốt. “Lời Thề Vàng? Đó chỉ là truyền thuyết.”
Lão sư mỉm cười, ánh mắt trở nên sắc sảo. “Truyền thuyết cũng có phần sự thật trong đó. Lời Thề Vàng là một sức mạnh vĩ đại, nhưng không dành cho những kẻ có trái tim đầy hận thù. Nếu ngươi muốn hoàn thiện Vũ Khúc và có đủ sức mạnh để đối đầu Nhị Lan Thần, ngươi phải học cách buông bỏ thù hận.”
Thiếu Vũ im lặng một lúc, rồi anh đáp, giọng run rẩy: “Buông bỏ thù hận ư? Nhưng… nếu ta không báo thù thì còn ý nghĩa gì?”
“Ý nghĩa không nằm ở báo thù, mà ở việc bảo vệ những gì còn lại,” lão sư nói, đôi mắt ông ánh lên sự thấu hiểu. “Ngươi có thể sống để bảo vệ những người yếu đuối, thay vì dùng sức mạnh để phá hủy. Đó mới là Lời Thề Vàng.”
Thiếu Vũ nhìn sâu vào đôi mắt lão sư, rồi cúi đầu. “Làm sao ta có thể đạt được điều đó?”
Lão sư bước tới, đặt tay lên vai Thiếu Vũ. “Ta sẽ truyền dạy ngươi. Nhưng nhớ, ngươi chỉ có thể hoàn thiện Vũ Khúc khi trái tim ngươi đã thanh tịnh. Ngươi phải học cách tìm kiếm sự bình an trong lòng, thay vì nuôi dưỡng hận thù.”
Thiếu Vũ ngước lên, đôi mắt anh giờ đã không còn ánh lên sự hận thù mãnh liệt như trước. “Ta sẽ học,” anh nói. “Ta sẽ thực hiện Lời Thề Vàng.”
Lão sư mỉm cười hài lòng. “Vậy thì, hãy bắt đầu từ hôm nay, Thiếu Vũ. Hành trình của ngươi mới chỉ bắt đầu.”