Vũ Khúc và Thảm Họa Thiên Nhiên - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Tìm Kiếm Đồng Minh
Sau cuộc gặp gỡ căng thẳng với Nhị Lan Thần, Vũ Khúc nhận ra rằng sức mạnh của riêng mình không đủ để đối đầu với cơn thịnh nộ của vị thần gió và bão tố. Anh phải tìm kiếm sự giúp đỡ từ các vị thần khác, những người có khả năng hỗ trợ và cùng anh bảo vệ sự cân bằng của thiên nhiên.
Đầu tiên, Vũ Khúc đến một hồ nước sâu thẳm, nơi Thanh Long – vị thần của nguyên tố nước và rồng xanh, đang trú ngụ. Thanh Long, với thân hình rồng vĩ đại, uốn lượn trong làn sương mờ, đã xuất hiện ngay khi Vũ Khúc bước đến bờ hồ.
Thanh Long (giọng trầm, uy nghi):
“Vũ Khúc, ngươi đến đây trong cơn bão. Ngươi hẳn đã cảm nhận được sự bất ổn trong dòng nước, phải không?”
Vũ Khúc (gật đầu):
“Đúng vậy, Thanh Long. Nhị Lan Thần đang chuẩn bị gây ra thảm họa tự nhiên, hắn đã quyết định hủy diệt sự cân bằng. Nếu không ngăn chặn, toàn bộ thiên nhiên sẽ bị cuốn vào cơn giận dữ của hắn.”
Thanh Long nhắm mắt, suy ngẫm trong giây lát, rồi mở mắt, ánh nhìn sâu thẳm.
Thanh Long:
“Nhị Lan Thần từng là một vị thần chính trực. Nhưng nếu hắn đã chọn con đường hủy diệt, thì đó là sự phản bội. Ta sẽ giúp ngươi, Vũ Khúc. Dòng nước sẽ đứng về phía ngươi, nhưng liệu ngươi có đủ quyết tâm để đối đầu với bạn cũ của mình?”
Vũ Khúc (quả quyết):
“Ta không có lựa chọn nào khác. Nhị Lan Thần giờ đây đã bị sự hận thù làm mờ lý trí. Ta phải ngăn hắn, dù có phải trả giá bằng bất cứ điều gì.”
Sau khi nhận được sự giúp đỡ của Thanh Long, Vũ Khúc tiếp tục hành trình đến đỉnh núi lửa, nơi Hỏa Phượng Hoàng – thần lửa kiêu hãnh, đang trú ngụ. Ngọn núi lửa phun trào dữ dội, nhưng Vũ Khúc không chùn bước, anh bước thẳng vào giữa biển lửa để tìm Hỏa Phượng Hoàng.
Hỏa Phượng Hoàng xuất hiện trong ánh sáng rực rỡ của ngọn lửa, đôi cánh khổng lồ tung lên những tia lửa sáng chói, bao quanh thân thể kiêu sa của cô.
Hỏa Phượng Hoàng (giọng nói sắc bén):
“Vũ Khúc, ngươi thật can đảm khi dám bước vào lãnh địa của ta. Ta nghe về cuộc nổi loạn của Nhị Lan Thần, nhưng tại sao ta phải giúp ngươi? Chuyện này không liên quan gì đến lửa cả.”
Vũ Khúc (bình tĩnh đáp):
“Hỏa Phượng Hoàng, ngọn lửa của ngươi sẽ không được miễn trừ khỏi sự tàn phá của thiên nhiên khi bão tố và sóng thần nổi lên. Nếu Nhị Lan Thần thành công, không chỉ nước, mà ngay cả ngọn lửa của ngươi cũng sẽ bị dập tắt trong cơn thịnh nộ của hắn.”
Hỏa Phượng Hoàng nhìn anh chằm chằm, đôi cánh khép lại đầy suy tư.
Hỏa Phượng Hoàng (giọng bớt lạnh lùng):
“Ngươi nói đúng. Sự cân bằng không chỉ nằm ở nước và gió, mà cả lửa cũng cần được bảo vệ. Ta sẽ tham gia, nhưng đừng mong đợi sự thương hại từ ta nếu mọi thứ trở nên quá khó khăn.”
Cuối cùng, Vũ Khúc biết rằng anh cần có thêm sự hỗ trợ từ Thổ Thần, vị thần của đất đai và cây cối, người thường không thích can dự vào các cuộc chiến giữa các vị thần. Thổ Thần sống ẩn dật trong những cánh rừng sâu, nơi cây cối rậm rạp che kín bầu trời.
Khi Vũ Khúc bước vào khu rừng, Thổ Thần xuất hiện từ lòng đất, hình dáng khổng lồ và uy nghi, bao quanh bởi cây cối. Ông nhìn Vũ Khúc với ánh mắt nghiêm nghị.
Thổ Thần (trầm giọng):
“Vũ Khúc, ngươi mang theo cơn mưa vào rừng của ta. Tại sao ta phải quan tâm đến cuộc xung đột này?”
Vũ Khúc:
“Thổ Thần, ngươi có thể không quan tâm, nhưng nếu Nhị Lan Thần thành công, đất đai của ngươi sẽ bị xé toạc bởi động đất và lũ lụt. Cây cối sẽ không còn chỗ đứng, và sự sống trong rừng sẽ không thể tồn tại.”
Thổ Thần im lặng một lúc, rồi gật đầu.
Thổ Thần:
“Ngươi nói đúng. Ta sẽ không để rừng của ta bị hủy hoại. Nhưng ngươi phải biết rằng đối đầu với Nhị Lan Thần không phải là điều dễ dàng. Chúng ta phải sẵn sàng cho một cuộc chiến cam go.”
Sau khi nhận được sự đồng ý của cả Thanh Long, Hỏa Phượng Hoàng và Thổ Thần, Vũ Khúc biết rằng anh đã có đủ sức mạnh để đối đầu với Nhị Lan Thần. Nhưng trong lòng anh vẫn không thể ngừng lo lắng về người bạn cũ, liệu còn có cách nào để đưa Nhị Lan Thần trở lại như xưa mà không phải dùng đến bạo lực hay không?
Cuộc hành trình sắp tới sẽ đầy gian nan, nhưng Vũ Khúc và các đồng minh đã sẵn sàng bước vào trận chiến định mệnh.