Vụ mất tích trong đêm lễ hội Đèn lồng - Chương 1
Chương 1: Lễ Hội Đèn Lồng
Trong một kinh thành nhộn nhịp, đêm lễ hội đèn lồng bắt đầu bằng ánh sáng lung linh của hàng ngàn chiếc đèn treo. Không khí rộn ràng, tiếng nhạc hòa quyện với tiếng cười, tiếng nói, hương vị của những món ăn đường phố thơm ngon hòa vào nhau, tạo nên một khung cảnh đầy sức sống.
“Em thấy chiếc đèn lồng kia không? Nó đẹp quá!” Lan chỉ vào một chiếc đèn hình hoa sen lớn, ánh sáng phát ra từ đó khiến gương mặt cô sáng rực lên.
“Chúng ta hãy lại gần xem nào!” Minh kéo tay cô, nụ cười trên môi không thể che giấu được niềm vui sướng. Họ đi qua dòng người đông đúc, cẩn thận tránh những em nhỏ đang chạy nhảy vui vẻ.
Khi đến gần chiếc đèn, Minh ghé sát tai Lan thì thầm: “Nếu chúng ta thắp một chiếc đèn lồng cầu nguyện, chúng ta sẽ luôn bên nhau, đúng không?”
“Đúng rồi, nhưng em không muốn cầu nguyện điều gì quá lớn lao. Chỉ cần chúng ta hạnh phúc, khỏe mạnh, và không có gì xô đẩy chúng ta ra xa nhau,” Lan đáp, ánh mắt dịu dàng.
“Vậy thì chúng ta hãy thắp một chiếc đèn lồng nhỏ, để cầu nguyện cho tình yêu của mình mãi mãi,” Minh cười, ánh mắt đầy yêu thương.
Lời Nguyện Thầm Lặng
Họ tìm thấy một quầy bán đèn lồng nhỏ bên lề đường. Một bà lão tóc bạc trắng ngồi đan những chiếc đèn lồng xinh xắn. Minh chọn một chiếc lồng đỏ thẫm với hình rồng bay.
“Bà ơi, cho chúng tôi một chiếc đèn này với!” Minh nói, giọng hăng hái.
“Điều gì các cháu muốn cầu nguyện?” Bà lão mỉm cười, đôi mắt lấp lánh.
“Chúng tôi cầu nguyện cho tình yêu và sự hạnh phúc,” Lan trả lời, gương mặt cô bừng sáng.
“Cầu nguyện bằng cả trái tim thì nhất định sẽ linh nghiệm,” bà lão nói, đưa chiếc đèn lồng cho họ. “Hãy thắp sáng nó và thả lên trời cao.”
Minh và Lan cùng nhau thắp sáng chiếc đèn lồng. Ánh lửa bùng lên, chiếu sáng gương mặt họ, và những mong ước thầm lặng được gửi gắm theo làn khói.
“Chúng ta hãy thả chiếc đèn này ở bờ sông nhé!” Lan đề nghị.
“Được! Chúng ta sẽ đi bộ dọc theo dòng sông. Đó sẽ là một kỷ niệm đẹp,” Minh đồng ý, nắm chặt tay Lan và cùng nhau đi về phía bờ sông.
Dòng Sông Huyền Ảo
Dọc bờ sông, ánh đèn lồng phản chiếu lung linh trên mặt nước, tạo nên một khung cảnh kỳ diệu. Họ dừng lại và thả chiếc đèn lồng lên mặt nước. Lan nhìn theo chiếc đèn, ánh mắt cô tràn đầy hy vọng.
“Minh, em ước gì chiếc đèn sẽ bay thật xa và mang theo ước nguyện của chúng ta,” cô thì thầm.
“Và sẽ không bao giờ trở lại,” Minh thêm vào, cả hai cùng cười.
Bất ngờ, một tiếng la lớn vang lên từ phía đám đông. “Cứu với! Có ai đó biến mất!”
Lan quay lại, mặt mày tái mét. “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Minh nhíu mày, nhìn về phía đám đông. “Chúng ta hãy đến xem. Có thể họ cần giúp đỡ.”
Cuộc Tìm Kiếm
Họ chạy về phía nơi có tiếng la, hòa mình vào dòng người đang tụ tập xung quanh. Một người đàn ông trung niên đang la hét, đôi mắt đầy sợ hãi.
“Vợ tôi! Bà ấy đã biến mất! Chúng tôi vừa ở bên nhau!” ông ta khóc lóc.
“Ông hãy bình tĩnh,” một cảnh sát cố gắng trấn an. “Chúng tôi sẽ tìm kiếm. Ai đã thấy bà ấy?”
Lan cảm thấy một sự lo lắng dâng trào trong lòng. “Minh, chúng ta có thể giúp tìm kiếm không?”
“Chắc chắn rồi. Hãy hỏi những người xung quanh xem có ai nhìn thấy điều gì không,” Minh đề xuất.
Họ bắt đầu đi vòng quanh đám đông, hỏi từng người. Tuy nhiên, tất cả đều lắc đầu, không ai thấy điều gì khác thường.
“Chúng ta nên kiểm tra những khu vực tối tăm hơn, có thể bà ấy đã đi lạc,” Lan gợi ý.
“Đúng! Hãy đi về phía công viên gần đó. Tôi có cảm giác có điều gì đó không ổn,” Minh nói, nắm chặt tay Lan.
Bóng Tối Ẩn Nấp
Khi đến công viên, không khí trở nên lạnh lẽo. Những chiếc đèn lồng không còn chiếu sáng như trước, chỉ có ánh trăng lờ mờ soi sáng con đường.
“Minh, nơi này thật đáng sợ,” Lan thì thào, ánh mắt cô liếc nhìn xung quanh.
“Đừng lo, em. Anh sẽ luôn ở bên cạnh em,” Minh trấn an, nhưng trong lòng anh cũng không yên.
Họ đi sâu vào công viên, bất ngờ nghe thấy tiếng động lạ từ một bụi cây. Minh ra hiệu cho Lan im lặng và tiến lại gần.
“Có ai đó không?” Minh hỏi, giọng anh khẽ nhưng đầy lo lắng.
Một giọng nói vang lên từ bóng tối: “Xin hãy giúp tôi!”
Minh và Lan nhìn nhau, hoảng hốt. Họ chạy lại và thấy một người phụ nữ đang ngồi co ro bên dưới bụi cây, mặt tái xanh.
“Chị là ai?” Lan hỏi, lo lắng.
“Tôi… tôi bị một người đàn ông lạ tấn công. Hắn đã cố gắng kéo tôi đi!” Người phụ nữ khóc lóc.
“Chúng tôi sẽ giúp chị,” Minh nói, lập tức gọi cảnh sát. “Hãy ở lại đây!”
Sự Cứu Giúp Đến
Cảnh sát nhanh chóng có mặt và giúp người phụ nữ. Lan nắm chặt tay Minh, trong khi Minh lo lắng nhìn xung quanh.
“Tại sao lại có chuyện như thế này xảy ra trong lễ hội?” Lan hỏi, giọng run rẩy.
“Tôi không biết. Nhưng chúng ta cần phải cẩn thận,” Minh đáp, lòng trĩu nặng.
Khi cảnh sát rời đi, một người đàn ông lạ mặt bước ra từ bóng tối. Minh cảm thấy mối đe dọa từ hắn.
“Các người không nên ở đây,” hắn nói, giọng lạnh lùng.
“Chúng tôi sẽ không rời đi cho đến khi biết điều gì đang xảy ra,” Minh kiên quyết trả lời.
Kết Thúc Mở
Người đàn ông cười khẩy, ánh mắt lạnh lẽo. “Chúc mừng các người. Nhưng hãy nhớ, không phải mọi điều đẹp đẽ đều an toàn trong đêm lễ hội này.”
Lan siết chặt tay Minh, cảm nhận được nỗi sợ hãi trong lòng. “Minh, chúng ta nên rời khỏi đây.”
“Không! Chúng ta cần phải tìm ra sự thật về những gì đang xảy ra!” Minh nói, ánh mắt quyết tâm.
Đêm lễ hội đèn lồng vẫn tiếp diễn, nhưng không còn vui vẻ như trước. Một sự bí ẩn đang chờ đợi họ trong bóng tối, và câu chuyện về lễ hội đèn lồng chỉ mới bắt đầu…