Vụ trộm trong kho bạc - Chương 3
Chương 3: Kẻ Thù Đầu Tiên
Khi ánh sáng đầu tiên của buổi sáng chiếu qua cửa sổ, Tiểu Bảo cảm thấy như một chiếc đồng hồ cát đang chạy ngược. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, và cuộc sống của anh giờ đây đã thay đổi mãi mãi. Anh ngồi bên bàn, cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ trước khi bắt đầu một ngày mới.
“Tiểu Bảo! Dậy đi!” Tần Huyên gọi từ phía ngoài cửa, giọng cô đầy sức sống. “Chúng ta cần phải chuẩn bị cho cuộc gặp với Thạch Đầu.”
“Được rồi, tôi sẽ ra ngay,” Tiểu Bảo đáp, cố gắng tẩy đi lớp ngủ gà gật. Anh nhanh chóng thay quần áo, rồi ra ngoài.
Tại một quán trà gần đó, cả hai gặp nhau để thảo luận kế hoạch. Tần Huyên đã chuẩn bị sẵn sàng, với một tâm trạng quyết tâm. “Chúng ta cần phải thận trọng. Nếu Lý Tín thực sự đứng sau vụ trộm, thì hắn có thể sẽ không ngồi yên.”
“Đúng vậy,” Tiểu Bảo đồng ý. “Và Thạch Đầu có thể là kẻ thù tiềm năng. Chúng ta cần phải theo dõi hắn.”
Khi thời điểm hẹn đến gần, Tiểu Bảo cảm thấy hồi hộp. “Hắn sẽ đưa chúng ta đến đâu? Có lẽ chúng ta nên chuẩn bị cho bất cứ điều gì.”
“Chúng ta sẽ gặp nhau tại một bến cảng cũ. Nếu hắn lừa chúng ta, ít nhất cũng có thể thoát khỏi đây nhanh chóng,” Tần Huyên nói, ánh mắt kiên định.
Khi họ đến bến cảng, không khí có phần u ám, gió thổi mạnh và sóng vỗ vào bờ đá. Thạch Đầu đã đứng đó, vẻ mặt có chút hồi hộp. “Cuối cùng cũng gặp được hai người,” hắn nói, giọng điệu như thể đang giấu giếm điều gì.
“Tôi hy vọng ngươi không đến đây chỉ để trêu chọc chúng tôi,” Tiểu Bảo đáp, thẳng thắn. “Chúng tôi cần biết rõ mọi thứ.”
“Đừng lo. Ta sẽ đưa các ngươi đến nơi an toàn,” Thạch Đầu nói, rồi dẫn họ xuống một con đường nhỏ dẫn đến một ngôi nhà ven biển.
Khi vào trong, không khí trở nên ngột ngạt. Căn phòng chỉ được chiếu sáng bằng vài ngọn đèn dầu. “Hãy ngồi xuống,” Thạch Đầu chỉ vào chiếc bàn gỗ cũ kỹ.
“Ta có thông tin về vụ trộm. Nhưng trước tiên, hãy để ta kể cho các ngươi một câu chuyện,” hắn bắt đầu.
Tiểu Bảo và Tần Huyên chăm chú lắng nghe, nhưng một cảm giác không ổn đang len lỏi trong lòng Tiểu Bảo. Hắn không hoàn toàn tin tưởng vào Thạch Đầu.
“Ngươi đã từng nghe đến nhóm người gọi là ‘Bạch Long’ chưa?” Thạch Đầu hỏi, ánh mắt lấp lánh.
“Có, họ là một băng nhóm tội phạm khét tiếng,” Tần Huyên nói, cảm thấy cuộc trò chuyện đang dần đi vào ngõ cụt.
“Đúng, và Lý Tín chính là một trong những người đứng sau nhóm đó. Hắn đã sử dụng chúng để thực hiện vụ trộm kho bạc,” Thạch Đầu tiếp tục, giọng điệu như thể đang đánh cược.
“Có bằng chứng gì không?” Tiểu Bảo hỏi, lòng đầy nghi ngờ.
Thạch Đầu im lặng một lúc, rồi nói: “Ta có một mảnh giấy, một phần trong kế hoạch của Lý Tín. Nhưng ta cần các ngươi giúp ta vào trong cung điện để lấy phần còn lại.”
“Ngươi muốn chúng tôi làm gì?” Tần Huyên hỏi, nhướng mày.
“Chúng ta sẽ phải vào đó bí mật. Nếu chúng ta thành công, ta sẽ cung cấp cho các ngươi tất cả thông tin về Lý Tín và kế hoạch của hắn,” Thạch Đầu nói, ánh mắt hiện rõ sự tham lam.
Tiểu Bảo nhìn sang Tần Huyên, cô cũng đang lưỡng lự. “Chúng ta không thể mạo hiểm như vậy,” Tiểu Bảo nói. “Nếu chúng ta bị phát hiện, có thể sẽ không có đường thoát.”
“Nhưng nếu chúng ta không làm gì, Lý Tín sẽ tiếp tục thao túng mọi thứ,” Tần Huyên nhấn mạnh. “Đây là cơ hội của chúng ta.”
Cuối cùng, Tiểu Bảo quyết định. “Được rồi, chúng ta sẽ làm. Nhưng chúng ta cần một kế hoạch chi tiết.”
Tối hôm đó, cả ba người đã lập một kế hoạch cẩn thận để vào cung điện. Tiểu Bảo cảm thấy lo lắng, nhưng cũng hào hứng với thử thách phía trước. Họ quyết định chia nhau ra để không gây chú ý.
Khi bước vào cung điện, không khí trở nên căng thẳng. Tiếng bước chân của họ vang lên giữa những bức tường cổ kính. Tiểu Bảo dẫn đầu, theo sát Tần Huyên và Thạch Đầu.
“Đến phòng lưu trữ kho bạc ở phía bên phải,” Thạch Đầu chỉ đường. “Nhanh lên, chúng ta không có nhiều thời gian.”
Khi đến nơi, họ phát hiện cửa ra vào đã khóa chặt. Tiểu Bảo thử mở, nhưng không thành công. “Chúng ta cần tìm cách mở cửa này.”
“Để tôi thử,” Tần Huyên nói, rồi bắt đầu kiểm tra khóa. Sau một hồi, cô khẽ gật đầu. “Tôi có thể mở được.”
Tiểu Bảo và Thạch Đầu đứng ở hai bên, trong khi Tần Huyên tập trung vào công việc. Cuối cùng, cửa bật mở. Họ bước vào, nhưng không khí trong phòng bỗng trở nên ngột ngạt.
“Nhanh lên, hãy tìm kiếm những tài liệu liên quan đến vụ trộm,” Tiểu Bảo ra lệnh, lòng đầy hồi hộp.
Họ bắt đầu lục lọi trong các ngăn tủ và trên kệ. Nhưng chỉ trong phút chốc, tiếng bước chân vang lên bên ngoài.
“Chúng ta bị phát hiện!” Thạch Đầu hoảng hốt.
Tiểu Bảo thét lên: “Đi nhanh lên! Lùi lại!” Họ vội vã tìm chỗ ẩn náu trong một góc tối.
Cánh cửa mở ra, và một nhóm lính xuất hiện, mắt nhìn sắc lạnh. “Ai đó?” một người trong số họ gầm lên.
Mồ hôi đổ trên trán Tiểu Bảo, anh thì thầm: “Chúng ta không thể để bị phát hiện. Chờ một chút.”
Nhưng họ biết rằng cuộc chiến đã bắt đầu. Tiểu Bảo và Tần Huyên phải tìm cách thoát khỏi đây và vạch trần những âm mưu đang diễn ra.
Khi mọi thứ dần trở nên căng thẳng, một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi đang chờ đợi. Bạn có muốn tiếp tục theo dõi diễn biến tiếp theo không?