Vùng Đất Không Người - Chương 1
Chương 1: Khởi đầu cuộc hành trình
Cái mát lạnh của buổi sáng thu len lỏi qua cửa sổ thư viện, nơi An ngồi một mình giữa những ngọn đèn mờ ảo. Cô không thể ngăn nổi sự hào hứng khi lật từng trang sách cổ, tìm kiếm những bí mật mà thế giới đã lãng quên. Cô là một nhà khảo cổ trẻ, luôn khát khao khám phá những điều bí ẩn.
“An, em lại đang lạc trôi vào thế giới cổ đại nữa rồi à?” Giọng nói của Minh, bạn cùng lớp, vang lên làm An giật mình. Minh là một người bạn trung thành, nhưng cũng luôn biết cách trêu chọc cô.
“Chỉ là một chút thôi,” An đáp, đôi mắt cô sáng lên khi cô chỉ về phía một bức tranh trên trang sách. “Nhìn này, Minh! Đây là bức tranh mô tả một nền văn minh đã biến mất. Họ có thể đã sống ở đây, ở vùng đất này.”
Minh ngó vào cuốn sách, lắc đầu cười. “Em lại tìm kiếm một kho báu nữa hả? Thôi nào, An. Cứ theo đuổi những điều viển vông như vậy thì không bao giờ em tìm được gì đâu.”
“Không phải viển vông đâu! Em cảm thấy có điều gì đó mạnh mẽ từ nơi này. Em sẽ tìm ra nó!” An nói với sự quyết tâm trong ánh mắt.
Khi Minh vừa định nói tiếp thì An đã chạm tay vào một trang sách có bản đồ cũ. Cô không thể tin vào mắt mình. “Đây rồi! Đây chính là bản đồ của vùng đất bị lãng quên! Hãy xem này!” Cô chỉ cho Minh.
Minh nhìn chằm chằm vào bản đồ. “Nơi này có vẻ như một vùng đất bỏ hoang. Em định làm gì tiếp theo?”
“Em phải đến đó,” An trả lời, giọng nói kiên định. “Đây là cơ hội của em.”
Mười ngày sau
Chuyến đi bắt đầu vào một buổi sáng mát mẻ, An thu dọn hành lý và cẩn thận mang theo bản đồ cùng các công cụ khảo cổ cần thiết. Sau khi thuê một chiếc xe địa hình, An lái xe theo con đường mòn đầy bụi bặm. Cô cảm thấy hồi hộp, như thể có điều gì đó đang chờ đợi cô ở phía trước.
“Em có chắc không?” Minh hỏi khi họ tiến sâu vào khu rừng rậm rạp. “Nơi này có thể rất nguy hiểm.”
“Chỉ có một cách để biết được!” An mỉm cười, nhưng trong lòng cô không khỏi lo lắng.
“Cố gắng cẩn thận nhé!” Minh nhắc nhở khi An dừng xe và bước xuống, cảm nhận được không khí tĩnh lặng của nơi này.
Vùng đất hiện ra trước mắt họ như một bức tranh hoang sơ, với những tàn tích cổ xưa và cây cối mọc um tùm. An tiến về phía một ngôi đền bỏ hoang, với những bức tường phủ rêu và hình vẽ mờ nhạt. Cô cảm thấy lòng mình đập nhanh hơn.
“Chúng ta nên đi vào đó không?” Minh hỏi, nhìn vào bên trong ngôi đền tối tăm.
“Chắc chắn rồi!” An đáp, “Hãy xem có gì ở trong đó!”
Bên trong ngôi đền
Khi bước vào, ánh sáng le lói từ chiếc đèn pin của An chiếu sáng những bức tường cổ. Hình vẽ trên tường dường như đang kể lại câu chuyện về một nền văn minh đã từng thịnh vượng.
“Nhìn kìa, Minh! Đây là những hình ảnh về cuộc sống của họ,” An chỉ vào những bức tranh. “Họ có những lễ hội, những cuộc chiến, và… có vẻ như có cả những sinh vật lạ.”
“Có phải em đang nói về những sinh vật như trong phim không?” Minh trêu. “Cẩn thận đấy, có khi gặp ma thì sao.”
“Ngốc quá! Không có ma quỷ gì đâu. Chúng ta chỉ đang khám phá thôi mà!” An phản ứng, nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng.
Đột nhiên, một tiếng động vang lên phía sau họ. Cả hai quay lại, thấy một bóng hình mờ ảo trong bóng tối.
“Có ai đó ở đây không?” Minh gọi lớn, nhưng không có ai trả lời.
“Có thể chỉ là tiếng vang thôi,” An nói, cố gắng trấn an mình. Nhưng cô cảm thấy như có ai đó đang theo dõi.
“Chúng ta nên rời khỏi đây,” Minh đề nghị, vẻ mặt lo lắng.
“Không, em cần phải tìm hiểu thêm. Chúng ta đã đến đây rồi mà!” An kiên quyết.
Khám phá tiếp theo
An tiếp tục tiến sâu vào trong, và bất ngờ phát hiện một cánh cửa ẩn, được che phủ bởi những tảng đá lớn. “Giúp em di chuyển cái này, Minh!” An nói.
Cả hai cùng nhau nỗ lực, và cuối cùng, cánh cửa đã mở ra. Một không gian rộng lớn xuất hiện, chứa đựng những bảo vật và di sản quý giá.
“Wow, nhìn kìa! Đây là… một kho tàng!” Minh thốt lên.
“Đúng vậy! Đây có thể là những gì còn lại của nền văn minh này,” An không giấu nổi sự phấn khích.
Nhưng ngay khi họ bước vào, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, làm cho ánh đèn pin của An nhấp nháy.
“Có cảm giác không ổn lắm,” Minh nói, vẻ mặt lo lắng.
“Cùng nhau, Minh! Không sao đâu,” An nói, nhưng cô cũng cảm thấy lạnh sống lưng.
Cuộc đối đầu với bí mật
Khi họ tiến vào sâu hơn, một hình bóng mờ ảo hiện ra trước mặt họ. “Ai… ai đó ở đây?” An hỏi, nhưng không có ai đáp lại. Hình bóng dần dần hiện rõ, một người đàn ông với nét mặt buồn bã.
“Các ngươi đã xâm phạm nơi này,” ông ta nói với giọng trầm.
“Chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu về lịch sử,” An nói, hơi run sợ nhưng vẫn giữ vững tinh thần. “Chúng tôi không có ý định xấu.”
“Lịch sử? Lịch sử này không dành cho các ngươi!” ông ta gầm lên, làm cho không gian trở nên căng thẳng.
“Chúng tôi sẽ không làm tổn thương nơi này,” Minh nói, đứng bên cạnh An. “Chúng tôi chỉ muốn học hỏi.”
Người đàn ông dừng lại, ánh mắt ông ta dịu xuống. “Nếu các ngươi muốn học, hãy lắng nghe những câu chuyện của nơi này.”
Kết thúc chương
Cả hai nhìn nhau, nhận ra rằng chuyến hành trình của họ không chỉ là khám phá vật chất mà còn là sự kết nối với quá khứ. An và Minh, với lòng can đảm và sự khao khát tri thức, đã bước vào một cuộc phiêu lưu mà họ chưa từng tưởng tượng nổi.
“Chúng ta sẽ học, và sẽ bảo vệ những bí mật này,” An quyết tâm, sẵn sàng cho những gì sắp diễn ra.
Người đàn ông mỉm cười, và ánh sáng trong căn phòng dường như rực rỡ hơn. Họ đã bắt đầu một cuộc hành trình không chỉ để khám phá mà còn để gìn giữ những ký ức của nền văn minh đã mất.