Warwick - Con Thú Cuồng Loạn - Chương 3
Chương 3: Ám Ảnh Trong Đêm
Warwick bước ra khỏi cửa hàng sách cũ, ánh trăng chiếu xuống những con phố của Zaun, tạo ra những bóng tối dài và bí ẩn. Cuốn sách mà Elara đưa cho hắn cảm thấy nặng trĩu trong tay, không chỉ bởi kích thước của nó mà còn bởi trọng lượng của sự thật mà nó chứa đựng. Đêm khuya, những âm thanh lạ lùng và bóng tối càng làm cho tâm trí hắn trở nên bối rối hơn bao giờ hết.
Hắn tìm một nơi vắng vẻ để đọc cuốn sách, nơi ánh sáng mờ từ những đèn đường lấp lánh qua các khe hở của các tòa nhà. Warwick ngồi xuống trên một cái thùng gỗ cũ, mở cuốn sách ra và cố gắng tiêu hóa các thông tin bên trong.
“Zaun… cái tên này luôn hiện diện trong mỗi cơn ác mộng của tôi,” hắn thì thầm, lật qua những trang sách chứa đầy các ký tự kỳ lạ và hình vẽ về những thí nghiệm tàn bạo.
Những hình ảnh và chữ viết trong cuốn sách không chỉ là thông tin, mà còn như những nhát dao chém vào ký ức của Warwick. Hắn nhìn thấy các mô tả về thí nghiệm mà hắn đã phải chịu đựng, cách mà các bác sĩ và nhà khoa học đã thao túng cơ thể và tâm trí của hắn. Cảm giác đau đớn và sự thất vọng bắt đầu trỗi dậy.
Khi đọc đến một phần mô tả về một cái tên khác, Warwick đột nhiên cảm thấy choáng váng. “Victor… Victor… cái tên này có vẻ quen thuộc,” hắn nghĩ. Hắn nhớ lại một vài mảnh ký ức mơ hồ về một người đàn ông với ánh mắt lạnh lùng và tàn nhẫn, người thường xuyên có mặt trong các cuộc thí nghiệm.
Đang chìm đắm trong những suy nghĩ hỗn loạn, một cơn ác mộng bất ngờ xuất hiện trong đầu hắn. Trong mơ, Warwick thấy mình quay về thời điểm trước khi bị biến đổi. Hắn đứng trong một phòng thí nghiệm lạnh lẽo, nơi đầy các thiết bị kỳ lạ và những đống giấy tờ lộn xộn. Một người đàn ông, có ánh mắt tàn nhẫn và gương mặt nghiêm nghị, đứng trước mặt hắn. Đó chính là Victor.
“Finn, mày còn có thể giữ được cái gọi là nhân tính của mình không?” Victor hỏi, giọng nói của hắn vang lên như một lời nguyền. “Sự thay đổi này sẽ khiến mày trở thành một công cụ hoàn hảo, không còn cảm xúc, chỉ có sự tàn bạo.”
Warwick không thể trả lời, cơ thể hắn bị kìm giữ bởi những dây xích vô hình. Hắn chỉ có thể đứng nhìn, bất lực và đau đớn, khi những thí nghiệm ngày càng trở nên khủng khiếp hơn.
Bất ngờ, cơn ác mộng biến mất, và Warwick thấy mình trở lại với hiện tại, mồ hôi lạnh toát ra trên trán. Hắn lảo đảo đứng dậy, cảm giác như mình vừa trải qua một cuộc chiến trong tâm trí. Cuốn sách rơi xuống đất, mở ra một trang mô tả về những cuộc thí nghiệm của Victor.
“Victor…” Warwick lầm bầm, cảm giác tức giận và khao khát báo thù dâng trào trong hắn. “Hắn phải trả giá cho những gì đã làm với tôi.”
Khi bình minh gần kề, Warwick quyết định không thể ở lại nơi này thêm nữa. Hắn phải tìm Victor và những kẻ còn lại liên quan đến thí nghiệm để trả thù và tìm kiếm sự thật. Hắn thu dọn cuốn sách và bước ra khỏi nơi ẩn nấp, tâm trí đã được lấp đầy với mục tiêu rõ ràng.
Trên đường đi, một âm thanh lạ thu hút sự chú ý của hắn. Một nhóm người đang tranh cãi bên ngoài một quán bar tồi tàn. Warwick không thể không dừng lại. Hắn lén lút tiếp cận, lắng nghe cuộc đối thoại.
“Mày không thể trốn mãi đâu, thằng Victor!” Một người trong nhóm gầm lên. “Chúng tôi đã chờ đợi cơ hội này từ lâu!”
“Yên lặng đi, hắn sẽ đến khi hắn muốn,” một người khác thì thầm, giọng nói chứa đầy sự lo lắng.
Warwick nhận ra rằng nhóm người này có vẻ biết nhiều về Victor. Hắn tiến lại gần hơn, cố gắng không để lộ sự hiện diện của mình. Một trong số họ, một người đàn ông cao lớn với ánh mắt cảnh giác, quay lại nhìn hắn.
“Có chuyện gì?” người đàn ông hỏi. “Mày muốn tham gia vào cuộc tranh cãi này không?”
Warwick bước ra khỏi bóng tối, ánh mắt hắn lạnh lùng. “Tôi đang tìm Victor. Bạn có biết hắn ở đâu không?”
Nhóm người im lặng trong chốc lát, rồi một người phụ nữ trong nhóm, với vẻ mặt lo lắng, lên tiếng. “Nếu bạn đang tìm Victor, bạn phải cẩn thận. Hắn là một tên ác độc và không dễ dàng bị đánh bại.”
Warwick gật đầu, sự quyết tâm trong ánh mắt hắn không thể bị che giấu. “Tôi không quan tâm đến sự nguy hiểm. Tôi chỉ cần tìm hắn và làm cho hắn trả giá.”
Nhóm người trao đổi ánh mắt và cuối cùng đồng ý chỉ đường cho Warwick. Hắn cảm ơn họ và tiếp tục hành trình của mình. Trong đầu hắn, hình ảnh của Victor và những ký ức đau đớn liên tục ám ảnh, tiếp thêm sức mạnh và quyết tâm cho hắn.
Khi mặt trời mọc, Warwick đã có một mục tiêu rõ ràng: tìm Victor và tìm ra tất cả những bí mật ẩn giấu trong bóng tối của Zaun. Hắn biết rằng hành trình này sẽ đầy thử thách và nguy hiểm, nhưng hắn không còn là một con thú cuồng loạn nữa mà là một sinh vật với một mục đích rõ ràng: sự trả thù và tìm kiếm sự thật.