Xuyên Không Cuộc Chiến Với Yêu Ma - Chương 3
Chương 3: Kẻ Thù Đầu Tiên
Sáng sớm hôm sau, ánh bình minh chiếu rọi lên huyện Vân Hạ, làm cho không khí trong lành và yên bình. Trung, sau một đêm khó ngủ vì lo lắng, đã thức dậy sớm để chuẩn bị cho cuộc điều tra. Lý Thế và Lâm An đã chờ sẵn ở bên ngoài dinh thự với vẻ mặt nghiêm túc.
“Huyện lệnh Trung,” Lý Thế nói khi thấy Trung bước ra, “chúng tôi đã chuẩn bị xong. Chúng ta sẽ xuất phát đến khu vực nghi ngờ có yêu ma ẩn nấp.”
Trung gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi sẵn sàng. Tôi đã chuẩn bị các kỹ thuật mà Lâm An đã dạy.”
Lâm An mỉm cười động viên. “Hãy nhớ kỹ những gì bạn đã học. Sẽ có nhiều thử thách phía trước.”
Nhóm ba người bắt đầu cuộc hành trình đến khu vực nghi ngờ, nơi được chỉ trên bản đồ. Đường đi gồ ghề và hẹp, nhưng phong cảnh xung quanh vẫn đẹp đẽ với rừng cây xanh tươi và các dãy núi xa xa.
Khi họ đến gần điểm hẹn, Trung bắt đầu cảm thấy một sự căng thẳng tột cùng. Mùi hôi thối và âm thanh kỳ quái khiến anh cảm thấy có điều gì không ổn. “Có vẻ như chúng ta đã đến gần nơi rồi,” Trung nói, nhìn quanh với vẻ cảnh giác.
Đột nhiên, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, làm rùng mình cả nhóm. Một tiếng động khủng khiếp vang lên từ trong rừng. “Cẩn thận!” Lâm An kêu lên. “Có yêu ma ở gần đây.”
Bất ngờ, một nhóm yêu ma hiện ra từ những tán cây, chúng có hình dạng kỳ quái với đôi mắt đỏ rực và móng vuốt sắc nhọn. Trung cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo bao quanh mình. Anh hít một hơi sâu và nắm chặt thanh kiếm.
Một yêu ma lớn với đôi cánh đen vươn ra và một thân hình to lớn, được gọi là Xuyên Hồn, dẫn đầu nhóm yêu ma. “Cẩn thận,” Lâm An thì thầm, “Xuyên Hồn là một yêu ma mạnh mẽ có khả năng thao túng tâm trí.”
Xuyên Hồn cười khinh bỉ và phun ra một luồng sương đen, khiến không khí trở nên nặng nề. Trung cảm thấy một sức mạnh tồi tệ đang tìm cách xâm chiếm tâm trí mình. Anh cố gắng tập trung và triệu hồi năng lượng từ thiên nhiên để tạo ra một lá chắn bảo vệ.
“Trung, hãy giữ vững tinh thần!” Lâm An hét lên, và cô bắt đầu tụng một câu thần chú, triệu hồi một vòng bảo vệ ánh sáng xung quanh nhóm. “Chúng ta phải tiêu diệt những yêu ma nhỏ trước!”
Trung cảm thấy sức mạnh của vòng bảo vệ làm giảm bớt áp lực từ Xuyên Hồn. Anh bước lên phía trước, tay cầm thanh kiếm, và lao vào trận chiến. Những yêu ma nhỏ bắt đầu xông vào, và Trung sử dụng các kỹ thuật tấn công mà Lâm An đã dạy. Anh chém mạnh vào các yêu ma, từng nhát kiếm đều mang lại cảm giác mạnh mẽ và chính xác.
“Nhớ kỹ các động tác!” Lâm An gọi. “Đừng để chúng tiếp cận quá gần!”
Trung gạt bỏ một yêu ma đang lao tới, rồi quay lại để bảo vệ Lâm An khỏi một đợt tấn công bất ngờ. Lý Thế đứng bên cạnh, chỉ huy các binh lính và tổ chức phòng thủ cho dân làng.
“Chúng ta cần phải làm cho Xuyên Hồn rút lui!” Lý Thế kêu lên. “Sử dụng tất cả những gì chúng ta có!”
Lâm An tiếp tục sử dụng pháp thuật để gây áp lực lên Xuyên Hồn. Cô tạo ra những quả cầu ánh sáng bắn về phía yêu ma, làm cho Xuyên Hồn phải lùi lại. “Trung, bây giờ là cơ hội!” cô hét lên.
Trung gật đầu, nắm chặt thanh kiếm và lao vào tấn công Xuyên Hồn. Anh tập trung hết sức lực và sử dụng kỹ thuật tấn công mạnh nhất mà anh đã học. Thanh kiếm rực sáng và chém vào cơ thể của Xuyên Hồn, làm nó rống lên một tiếng đau đớn.
Xuyên Hồn rút lui, bầy yêu ma nhỏ cũng bắt đầu lùi lại theo. Cuộc chiến kết thúc, và Trung cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng tự hào về bản thân. Lâm An và Lý Thế nhanh chóng đến bên anh, họ đều có vẻ thở phào nhẹ nhõm.
“Chúng ta đã làm được,” Lâm An nói, mỉm cười. “Nhưng đây mới chỉ là một cuộc chiến trong số rất nhiều cuộc chiến mà chúng ta sẽ phải đối mặt.”
Trung gật đầu, vẫn còn cảm thấy sự rung động trong cơ thể. “Tôi cảm thấy mình đã học được nhiều điều hôm nay. Nhưng chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ hơn cho những thử thách tiếp theo.”
Lý Thế vỗ vai Trung. “Bạn đã làm rất tốt. Chúng ta sẽ cùng nhau chuẩn bị cho các cuộc chiến sắp tới. Huyện Vân Hạ rất cần sự giúp đỡ của bạn.”
Trung nhìn vào rừng cây, nơi bầy yêu ma đã rút lui. Anh biết rằng đây chỉ là bắt đầu của một cuộc hành trình dài và khó khăn. Nhưng anh cũng cảm thấy rằng mình đang dần trưởng thành và sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào.
Khi trời tối, nhóm ba người trở về dinh thự, nơi sự bình yên trở lại ngôi làng. Trung cảm thấy một cảm giác hạnh phúc khi biết rằng mình đã giúp đỡ được người dân, mặc dù con đường phía trước vẫn còn rất dài. Anh tự hứa với bản thân sẽ tiếp tục học hỏi và chuẩn bị để bảo vệ huyện Vân Hạ khỏi những mối đe dọa tiếp theo.
Hy vọng chương 3 này tiếp tục mang lại sự hấp dẫn và phát triển cho câu chuyện của bạn, đưa Trung vào những thử thách mới và làm rõ hơn về cuộc chiến chống lại yêu ma.