Xuyên Không Về Làm Hoàng Tử Thời Đường - Chương 5
Chương 5: Bí Mật Hoàng Tộc
Sau những biến cố liên tiếp, An quyết định phải điều tra sâu hơn về những gì đang thực sự diễn ra trong hoàng cung. Anh nhận ra rằng để sống sót và tìm ra cách trở về thời đại của mình, anh không thể chỉ dựa vào các liên minh mong manh mà mình đã tạo dựng. Anh cần phải hiểu rõ hơn về thân phận mới của mình, về gia tộc và lịch sử của hoàng cung này.
Một buổi sáng sớm, khi ánh nắng đầu ngày vừa chạm vào những bức tường đá cổ kính, An quyết định đi sâu vào trong hoàng cung, đến những nơi mà ít người qua lại, những nơi mà có thể ẩn chứa những bí mật bị chôn vùi từ lâu. Anh lặng lẽ ra lệnh cho người hầu không đi theo mình và một mình đi đến khu vực phía tây của cung điện, nơi có một thư viện cổ mà ít ai đến.
Thư viện cổ này nằm trong một khu vực hẻo lánh của hoàng cung, được bao quanh bởi những bức tường dày và những cửa sổ nhỏ hẹp. Khi An bước vào, một mùi hương của giấy cổ và bụi bặm lướt qua mũi anh. Không gian yên tĩnh và có phần u ám, chỉ có những tia sáng yếu ớt lọt qua các khe cửa.
An bắt đầu tìm kiếm những cuốn sách và văn bản cũ, hy vọng tìm thấy bất kỳ manh mối nào về gia tộc của mình, về hoàng đế, hoặc thậm chí là về chính thân phận mới của anh. Sau một lúc tìm kiếm, An vô tình phát hiện một cuốn sách bọc da đã cũ nằm khuất trong góc một kệ sách. Bìa sách không có tiêu đề, chỉ có một biểu tượng hình rồng uốn lượn.
An mở cuốn sách ra, cảm thấy trái tim mình đập mạnh khi nhận ra đây là một bản ghi chép về lịch sử của hoàng gia. Những trang sách vàng úa chứa đựng những câu chuyện về các thế hệ hoàng đế trước đây, về những trận chiến, những âm mưu và những bí mật của triều đại nhà Đường.
Khi đọc đến phần nói về hoàng đế hiện tại, An phát hiện một đoạn văn khiến anh giật mình. Đoạn văn nói về một bí mật được giữ kín trong hoàng tộc, về một đứa trẻ hoàng gia không mang dòng máu hoàng đế. Đứa trẻ này đã được nhận làm con nuôi và nuôi dưỡng như một hoàng tử thực sự, nhưng không ai ngoài hoàng đế biết được sự thật này.
An cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Đứa trẻ trong đoạn văn này có phải là anh không? Liệu đây có phải là lý do anh bị kéo đến thế giới này? Nhưng tại sao, và ai là người đã thực hiện điều này?
Tiếp tục đọc, An tìm thấy thêm những thông tin rời rạc, mơ hồ về một lời tiên tri cổ xưa liên quan đến dòng máu hoàng gia và sự thịnh vượng của vương triều. Lời tiên tri này nói rằng nếu sự thật về đứa trẻ không phải dòng máu hoàng tộc bị phơi bày, cả triều đại sẽ rơi vào hỗn loạn và sụp đổ.
An ngồi lặng im, suy nghĩ về những điều mình vừa đọc. Anh không biết phải tin vào điều gì nữa. Nếu anh thực sự là đứa trẻ trong lời tiên tri, thì điều này có nghĩa là sự tồn tại của anh đe dọa đến sự ổn định của cả vương triều. Nhưng tại sao anh lại bị đưa đến đây? Và liệu những ký ức mờ nhạt mà anh có về cuộc sống hiện tại của mình chỉ là một phần của trò chơi lớn hơn?
Trong lúc An đang chìm đắm trong suy nghĩ, anh nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng phía sau. Quay lại, An nhìn thấy một người đàn ông lớn tuổi, dáng vẻ uy nghiêm, đứng ở ngưỡng cửa thư viện. Ông mặc trang phục hoàng gia, nhưng khuôn mặt đầy vẻ u sầu và trầm ngâm.
“Điện hạ,” người đàn ông lên tiếng, giọng nói chậm rãi nhưng đầy uy lực. “Tại sao ngài lại ở đây?”
An nhanh chóng giấu cuốn sách trong tay, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. “Ta chỉ muốn tìm hiểu thêm về lịch sử của hoàng tộc. Còn ngài là ai?”
Người đàn ông bước vào phòng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào An. “Ta là Lý Công, Đại học sĩ của triều đình, người đã phục vụ hoàng đế trong nhiều năm qua. Ta đã biết ngài từ khi ngài còn nhỏ.”
An cảm thấy một luồng khí lo lắng dâng lên trong lòng, nhưng anh không để lộ ra. “Vậy Đại học sĩ có thể cho ta biết thêm về lịch sử hoàng tộc không? Ta cảm thấy có điều gì đó mà ta chưa hiểu hết.”
Lý Công im lặng một lúc, rồi ông gật đầu nhẹ. “Điện hạ, có những chuyện không nên nói ra, có những bí mật không nên khám phá. Nhưng nếu ngài thực sự muốn biết, ta sẽ kể cho ngài nghe một phần sự thật.”
An lặng lẽ lắng nghe khi Lý Công bắt đầu kể lại câu chuyện. Ông nói về những âm mưu và toan tính trong hoàng gia, về việc giữ bí mật để bảo vệ sự thịnh vượng của triều đại. Ông nhắc đến một đứa trẻ được nhận làm hoàng tử, nhưng không nói rõ đứa trẻ đó là ai. Thay vào đó, ông nhấn mạnh rằng đôi khi sự thật quá nguy hiểm để phơi bày.
Khi câu chuyện kết thúc, An cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Anh biết rằng mình không thể tin tưởng hoàn toàn vào những gì Lý Công nói, nhưng cũng không thể phủ nhận những thông tin mà ông đã cung cấp. Nếu sự thật về thân thế của anh bị tiết lộ, anh có thể trở thành mục tiêu của những kẻ thù muốn phá hoại triều đình.
“Điện hạ,” Lý Công nói thêm, giọng nói trầm ấm nhưng nghiêm nghị. “Ngài phải rất cẩn thận. Những gì ngài vừa biết có thể gây nguy hiểm không chỉ cho ngài mà còn cho cả vương triều. Hãy giữ kín bí mật này và tìm cách sử dụng nó một cách khôn ngoan.”
An gật đầu, cảm ơn Lý Công rồi rời khỏi thư viện. Khi bước ra khỏi căn phòng tối tăm, anh cảm thấy như mình đang mang trên vai một gánh nặng mới. Anh phải tiếp tục sống trong hoàng cung này, phải tiếp tục đóng vai trò của một hoàng tử, nhưng giờ đây anh biết rằng mình đang chơi một trò chơi nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Những bí mật mà anh vừa khám phá có thể là chìa khóa để anh tìm ra cách trở về thời đại của mình, hoặc có thể là nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ của cả vương triều. An biết rằng mỗi quyết định của anh từ giờ trở đi đều phải được cân nhắc kỹ lưỡng, vì anh không chỉ chiến đấu cho sự sống sót của mình mà còn cho cả tương lai của triều đại nhà Đường.