Xuyên Không Về Làm Hoàng Tử Thời Đường - Chương 7
Chương 7: Đối Mặt Với Sự Thật
Sau khi trở về hoàng cung từ chiến trường phía đông, An dành vài ngày để nghỉ ngơi và suy ngẫm về những gì đã xảy ra. Mặc dù cuộc phản loạn đã bị dập tắt, nhưng anh cảm nhận rõ ràng rằng mối nguy hiểm vẫn đang rình rập. Những câu hỏi chưa có lời giải đáp về thân phận của mình, về bí mật hoàng tộc và về những kẻ thù trong bóng tối khiến An không thể yên lòng.
Một buổi chiều, khi An đang ngồi trong thư phòng, cố gắng tập trung vào những tài liệu mà Triệu Quang đã gửi đến, thì một người hầu bước vào, cúi đầu thông báo rằng Lý Công, Đại học sĩ, đang chờ gặp anh.
An ra hiệu cho người hầu dẫn Lý Công vào, trong lòng không khỏi băn khoăn. Kể từ khi gặp Lý Công trong thư viện cổ và nghe ông ta kể về bí mật hoàng tộc, An luôn cảm thấy có điều gì đó u ám bao phủ quanh vị đại học sĩ này. Tuy nhiên, anh biết rằng mình không thể từ chối một cuộc gặp gỡ với một trong những người có ảnh hưởng lớn nhất trong triều đình.
Lý Công bước vào phòng, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh và uy nghiêm như lần trước. Ông cúi chào An, rồi ngồi xuống ghế đối diện. An có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, nhưng anh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.
“Điện hạ, tôi đến đây vì có một chuyện quan trọng muốn bàn bạc với ngài,” Lý Công mở lời, giọng nói trầm ấm nhưng đầy sức nặng.
An gật đầu, ra hiệu cho ông tiếp tục.
Lý Công im lặng một lúc, như để chọn lựa từ ngữ. “Thưa điện hạ, trong những ngày qua, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về cuộc phản loạn và những gì đã xảy ra. Tôi tin rằng ngài cũng cảm thấy có điều gì đó bất thường trong triều đình này.”
An không thể phủ nhận sự thật này. “Đúng vậy, Đại học sĩ. Ta cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí và những âm mưu đang diễn ra sau lưng. Nhưng ta vẫn chưa thể xác định được kẻ thù thực sự của chúng ta là ai.”
Lý Công gật đầu đồng ý. “Điện hạ, tôi nghĩ đã đến lúc ngài cần biết một sự thật. Sự thật này có thể làm thay đổi tất cả, và nó liên quan trực tiếp đến thân phận của ngài.”
An căng thẳng nhìn Lý Công, trong lòng dâng lên một nỗi lo sợ mơ hồ. “Ngài nói sao?”
Lý Công hít một hơi sâu, rồi nói tiếp, giọng nói của ông như đang đánh giá từng phản ứng của An. “Điện hạ, ngài đã biết về bí mật hoàng tộc mà tôi đã nhắc đến trước đây. Nhưng có một điều ngài chưa biết: ngài chính là đứa trẻ trong câu chuyện đó.”
Tim An như ngừng đập trong khoảnh khắc. Những gì anh đã nghi ngờ từ trước bỗng trở thành sự thật rõ ràng. Anh không thuộc về hoàng tộc này, anh không mang dòng máu hoàng gia thực sự. Sự tồn tại của anh trong cung điện này chỉ là một sự giả mạo được che đậy bởi những âm mưu của những người quyền lực.
“Ngài nói… ta không phải con của hoàng đế?” An cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh, nhưng không thể che giấu sự hoảng loạn trong lòng.
Lý Công gật đầu, ánh mắt ông trở nên buồn bã. “Đúng vậy, điện hạ. Ngài được đưa vào hoàng cung khi còn rất nhỏ và được nuôi dưỡng như một hoàng tử. Chỉ có hoàng đế và một số ít người biết sự thật này. Ngài được chọn vì có một lời tiên tri cổ xưa rằng ngài sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì sự thịnh vượng của vương triều.”
An cảm thấy đất trời như sụp đổ dưới chân mình. Mọi thứ mà anh tin tưởng, mọi ký ức về cuộc sống hiện tại đều trở nên mong manh và vô nghĩa. Anh không thuộc về thế giới này, và sự hiện diện của anh chỉ là một công cụ trong tay những người quyền lực.
“Vậy tại sao ta lại được đưa đến đây?” An hỏi, giọng anh trở nên sắc lạnh. “Tại sao ta lại bị kéo vào thế giới này?”
Lý Công nhìn An, ánh mắt ông toát lên sự thông cảm. “Điện hạ, đó cũng là điều tôi không thể giải thích. Có lẽ việc ngài xuất hiện ở đây là do một thế lực lớn hơn chúng ta. Nhưng tôi tin rằng sự có mặt của ngài là để thực hiện một sứ mệnh quan trọng.”
An im lặng, cố gắng hiểu hết những lời của Lý Công. Sứ mệnh? Một phần của anh muốn từ bỏ tất cả và tìm cách trở về thế kỷ 21, nhưng một phần khác nhận ra rằng anh không thể đơn giản bỏ đi. Anh đã bị cuốn vào cuộc chơi quyền lực này, và có thể chính sự tồn tại của anh sẽ quyết định số phận của vương triều.
“Vậy giờ đây ta phải làm gì?” An hỏi, giọng đầy quyết tâm. “Làm sao ta có thể sống sót trong thế giới này khi biết rằng mình không thuộc về nơi đây?”
Lý Công khẽ mỉm cười, như thể nhận thấy sự thay đổi trong lòng An. “Điện hạ, ngài đã trở nên mạnh mẽ hơn. Để sống sót, ngài phải khôn ngoan hơn những kẻ đang âm mưu chống lại ngài. Ngài phải sử dụng tất cả những gì mình biết, những gì mình có để bảo vệ bản thân và triều đình này.”
An gật đầu, cảm nhận được một nguồn sức mạnh mới dâng lên trong lòng. Anh đã đối mặt với sự thật, và dù cho nó có đáng sợ đến đâu, anh biết rằng mình không thể lùi bước. Anh phải tiếp tục chiến đấu, không chỉ vì bản thân mà còn vì số phận của vương triều.
“Ta hiểu rồi,” An nói, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. “Ta sẽ không để sự thật này đánh gục ta. Nếu số phận đã đưa ta đến đây, ta sẽ đối mặt với nó và làm tất cả những gì có thể để bảo vệ vương triều.”
Lý Công gật đầu, trong ánh mắt ông là sự tôn trọng và ngưỡng mộ. “Điện hạ, tôi tin rằng ngài sẽ làm được. Hãy cẩn trọng và luôn nhớ rằng ngài không đơn độc.”
Sau khi Lý Công rời đi, An ngồi lại một mình trong thư phòng, suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Anh biết rằng con đường phía trước sẽ đầy rẫy những nguy hiểm và thử thách, nhưng anh cũng biết rằng mình đã sẵn sàng. Sự thật đã được phơi bày, và giờ đây anh phải sử dụng nó như một vũ khí để tồn tại và chiến thắng trong cuộc chiến quyền lực này.
An quyết định rằng từ giờ trở đi, anh sẽ không chỉ là một hoàng tử giả mạo, mà sẽ trở thành một người lãnh đạo thực thụ, sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn và bảo vệ những gì anh cho là đúng đắn. Anh sẽ không để sự thật về thân thế đánh gục mình, mà sẽ biến nó thành động lực để tiến lên.
Và trong lòng An, một ngọn lửa quyết tâm bừng lên, sáng rực hơn bao giờ hết.