Xuyên Không Về Thời Đại Võ Tắc Thiên - Chương 3
Chương 3: Những Kẻ Thù Trong Bóng Tối
Sau cuộc gặp gỡ đầy căng thẳng với Võ Tắc Thiên, Minh được dẫn về một căn phòng nhỏ trong khuôn viên của hoàng cung. Đây là nơi ở tạm thời của anh, nơi mà anh sẽ phải chờ đợi quyết định tiếp theo của nữ hoàng. Mặc dù đã tạm thời an toàn, Minh hiểu rõ rằng mỗi hành động của mình từ giờ trở đi sẽ bị giám sát chặt chẽ.
Minh nhìn quanh căn phòng, nhận ra rằng dù nhỏ bé nhưng nó được trang trí tinh tế, với những bức tranh vẽ cảnh thiên nhiên và những đồ vật bằng sứ quý giá. Nhưng thay vì cảm giác thoải mái, Minh lại cảm thấy sự ngột ngạt của một cái bẫy đang dần siết chặt.
“Ta phải tìm hiểu rõ hơn về tình hình ở đây,” Minh nghĩ thầm, cố gắng đặt mình vào hoàn cảnh mới. Anh biết rằng triều đình là nơi đầy rẫy những âm mưu và kẻ thù, và nếu không cẩn thận, anh có thể bị cuốn vào bất cứ lúc nào.
Khi trời dần chuyển sang tối, Minh quyết định ra ngoài để khám phá thêm về môi trường xung quanh. Anh rón rén bước ra khỏi phòng và đi dọc theo các hành lang lát đá của cung điện. Mọi thứ đều im lặng, chỉ có tiếng gió thổi qua những hàng cây ngoài sân.
Khi Minh đi ngang qua một góc khuất, anh chợt nghe thấy tiếng nói chuyện thì thầm từ phía trước. Anh nhanh chóng nép mình vào bức tường, cố gắng lắng nghe.
“Ngươi có chắc chắn về thông tin này không?” Một giọng nói thấp nhưng đầy uy lực vang lên.
“Vâng, thưa ngài,” một giọng khác trả lời, có vẻ là của một người lính. “Kẻ mới đến tên là Minh, nhưng thân phận của hắn rất mờ ám. Hắn nói dối về nơi ở và hoàn cảnh của mình, không ai biết hắn thực sự đến từ đâu.”
Minh cảm thấy tim đập mạnh. Rõ ràng anh đang bị theo dõi, và có người đang nghi ngờ về danh tính của anh.
“Kẻ này có thể là gián điệp từ một phe đối lập, hoặc có thể là một tên phản bội. Chúng ta phải theo dõi hắn sát sao. Nếu hắn có bất cứ động thái đáng ngờ nào, chúng ta sẽ ra tay trước khi hắn kịp làm gì.”
Minh nghe thấy những tiếng bước chân xa dần, và anh dần thả lỏng cơ thể. Anh biết rằng mình đang ở trong tình thế nguy hiểm hơn bao giờ hết. Những lời thì thầm đó đã xác nhận rằng có kẻ đang muốn hãm hại anh, và có thể là bất cứ ai trong triều đình.
“Ta không thể để họ có lý do nghi ngờ mình thêm,” Minh nghĩ thầm. “Phải cẩn thận từng bước đi.”
Sáng hôm sau, Minh nhận được lệnh triệu tập đến một trong những buổi họp triều đình. Đây là cơ hội đầu tiên của anh để tiếp xúc với các quan lại và nhân vật quan trọng khác trong triều. Anh hiểu rằng mỗi lời nói, mỗi cử chỉ của mình tại buổi họp này đều có thể quyết định số phận của anh.
Minh mặc trang phục nghi lễ mà người hầu đã chuẩn bị sẵn, rồi theo chân một viên quan dẫn đường. Anh bước vào đại sảnh, nơi các quan lại đang đứng xếp hàng chờ đợi Võ Tắc Thiên. Bầu không khí căng thẳng bao trùm, và Minh cảm thấy ánh mắt tò mò xen lẫn nghi ngờ từ nhiều phía đổ dồn vào mình.
Võ Tắc Thiên bước vào phòng với dáng vẻ uy nghiêm. Bà ngồi xuống ngai vàng, ánh mắt quét qua các quan lại. Sau khi nghe báo cáo về các vấn đề triều chính, bà quay sang nhìn Minh.
“Ngươi là Minh, kẻ mà ta đã gặp hôm qua,” Võ Tắc Thiên nói, giọng nói đều đều nhưng đầy uy lực. “Ngươi đã nghĩ đến việc ta giao nhiệm vụ cho ngươi chưa?”
Minh biết rằng đây là cơ hội để anh chứng tỏ mình. “Thần đã suy nghĩ kỹ, thưa bệ hạ,” anh nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. “Thần sẵn sàng nhận bất cứ nhiệm vụ nào mà bệ hạ giao phó, và sẽ tận tâm hoàn thành.”
Võ Tắc Thiên nhíu mày, như đang suy tính điều gì đó. “Ta đã giao cho ngươi một nhiệm vụ quan trọng. Có thể ngươi không biết, nhưng trong triều đình này, không ai có thể tin tưởng hoàn toàn. Ta muốn ngươi làm việc dưới sự giám sát của Lý Lân – một trong những quan chức trung thành của ta. Ngươi sẽ hỗ trợ ông ta trong việc quản lý tài chính của triều đình. Đây không chỉ là một nhiệm vụ bình thường, mà còn là một phép thử đối với ngươi.”
Minh cúi đầu cảm tạ, nhưng trong lòng không khỏi lo lắng. “Lý Lân… ta phải tìm hiểu thêm về ông ta,” anh nghĩ thầm. Anh biết rằng đây là một bước đi quan trọng, và nếu không cẩn thận, anh có thể sẽ mắc phải sai lầm chết người.
Buổi họp kết thúc, và Minh theo chân Lý Lân về văn phòng của ông ta. Lý Lân là một người đàn ông trung niên, có vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng ánh mắt sắc bén. Ông ta không nói nhiều, chỉ ra hiệu cho Minh ngồi xuống.
“Ngươi phải hiểu rằng, ở đây mọi thứ đều có lý do của nó,” Lý Lân nói, giọng trầm tĩnh. “Bệ hạ đã giao cho ngươi nhiệm vụ này, không chỉ để ngươi hỗ trợ ta, mà còn để xem ngươi có đáng tin cậy hay không. Mọi hành động của ngươi đều sẽ được ghi nhận, và ngươi sẽ không có cơ hội thứ hai nếu mắc sai lầm.”
Minh gật đầu, cảm nhận rõ ràng sức nặng của lời nói đó. “Thần hiểu rõ, thưa ngài. Thần sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ.”
Lý Lân nhìn Minh một lúc lâu, rồi nói thêm, “Hãy cẩn thận với những người xung quanh. Triều đình không thiếu những kẻ hai mặt, và ngươi cần phải biết cách phân biệt ai là bạn, ai là thù.”
Minh ra về với tâm trạng nặng nề. Anh biết rằng Lý Lân không phải là người đơn giản, và công việc mà Võ Tắc Thiên giao cho anh là một thử thách thực sự. Nhưng điều khiến anh lo lắng hơn cả là những kẻ thù trong bóng tối, những người mà anh không thể biết rõ là ai và đang âm mưu điều gì.
Trong đêm tối, khi nằm trong căn phòng nhỏ của mình, Minh không thể ngừng suy nghĩ về những gì đang chờ đợi anh. “Mình phải sống sót… Mình phải tìm cách trở về,” anh tự nhủ, quyết tâm đối mặt với mọi khó khăn để bảo vệ bản thân trong thế giới xa lạ và đầy rẫy nguy hiểm này.