Xuyên Không Về Thời Tống Làm Chủ Kinh Doanh - Chương 2
Chương 2: Sốc Văn Hóa và Sự Khởi Đầu Mới
Sáng hôm sau, khi Quang Minh thức dậy, anh nhận ra mình vẫn đang ở trong một căn phòng cổ kính, với các đồ vật hoàn toàn xa lạ. Mùi gỗ cũ và hương trà thoang thoảng trong không khí khiến anh nhớ lại sự thật kinh hoàng: anh đã xuyên không về thời nhà Tống.
“Không phải là mơ…” Quang Minh lẩm bẩm, nhìn quanh căn phòng nhỏ. Ánh sáng buổi sáng từ cửa sổ hắt vào, chiếu lên những bức tường bằng gỗ và những vật dụng đơn giản. Quang Minh không thể không cảm thấy hoang mang khi nghĩ đến tương lai. Anh, một người của thế kỷ 21, giờ đây phải sống trong một thời đại cách xa hàng ngàn năm.
Cánh cửa phòng bật mở, và Vương Đại Phát bước vào với nụ cười thân thiện. “Công tử, ngài đã tỉnh rồi! Tối qua chắc ngài đã mệt mỏi lắm. Tôi đã chuẩn bị một ít điểm tâm đơn giản, ngài dùng tạm nhé.”
Quang Minh mỉm cười, gật đầu cảm ơn. Anh bước ra khỏi phòng và thấy một bàn ăn nhỏ đã được bày sẵn. Có cháo trắng, vài món rau dưa, và một đĩa bánh bao nóng hổi. Quang Minh cảm thấy lòng mình dịu lại một chút trước sự quan tâm của Vương Đại Phát, dù rằng trong lòng vẫn còn nhiều băn khoăn.
Trong lúc ăn sáng, Vương Đại Phát bắt đầu trò chuyện để hiểu rõ hơn về Quang Minh. “Công tử, ngài đã nghĩ đến việc sẽ làm gì tiếp theo chưa? Biện Kinh là một nơi đầy cơ hội, nhưng cũng rất cạnh tranh.”
Quang Minh ngẫm nghĩ. Trong đầu anh, những ký ức về cuộc sống hiện đại vẫn rõ ràng, với những chiến lược kinh doanh, phân tích thị trường, và các bài học lãnh đạo. Nhưng ở đây, tất cả những điều đó dường như trở nên vô dụng, hoặc ít nhất là chưa thể áp dụng ngay lập tức. Anh phải bắt đầu từ đâu?
“Tôi nghĩ… tôi cần phải hiểu rõ nơi này hơn, hiểu cách mà mọi người sống và làm việc,” Quang Minh đáp, cố gắng tìm cách thích nghi với hoàn cảnh mới.
Vương Đại Phát gật đầu đồng ý. “Phải, đó là điều quan trọng. Tôi có một vài người bạn làm trong nhiều lĩnh vực khác nhau ở Biện Kinh. Nếu ngài muốn, tôi có thể giới thiệu ngài với họ. Họ có thể giúp ngài hiểu thêm về cuộc sống và kinh doanh ở đây.”
Quang Minh cảm thấy nhẹ lòng khi nghe điều đó. “Vậy thì tốt quá. Tôi thực sự cần gặp gỡ và học hỏi từ những người có kinh nghiệm ở đây.”
Sau bữa sáng, Vương Đại Phát dẫn Quang Minh đi dạo quanh Biện Kinh. Những con phố đông đúc với đủ loại người từ khắp nơi, tiếng rao bán hàng, tiếng xe ngựa, và cả tiếng cười nói vang lên khắp nơi. Quang Minh cảm thấy như đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác, nơi mọi thứ đều xa lạ nhưng cũng vô cùng hấp dẫn.
“Đây là khu chợ lớn nhất trong thành,” Vương Đại Phát chỉ vào một khu vực rộng lớn, nơi các gian hàng buôn bán đủ loại hàng hóa. “Từ lụa, gốm sứ, đến thảo dược, tất cả đều có ở đây. Người mua kẻ bán tấp nập suốt ngày đêm. Nếu ngài muốn tìm hiểu về thị trường, đây là nơi tốt nhất để bắt đầu.”
Quang Minh chăm chú lắng nghe, quan sát kỹ lưỡng từng hoạt động xung quanh. Anh nhìn thấy những thương nhân bận rộn mặc cả, những khách hàng chọn lựa hàng hóa, và cả những kẻ lang thang bán rong đủ loại mặt hàng nhỏ. Tất cả tạo nên một bức tranh sống động về nền kinh tế của thời đại này.
“Kinh doanh ở đây có vẻ rất sôi động,” Quang Minh nhận xét.
“Đúng vậy,” Vương Đại Phát đáp. “Nhưng cũng rất khó khăn. Có nhiều đối thủ, và chỉ những người biết cách thích nghi và đổi mới mới có thể sống sót. Công tử, ngài đã từng kinh doanh ở nơi ngài đến chưa?”
Quang Minh mỉm cười nhẹ. “Có, tôi đã từng. Và tôi cũng từng đối mặt với nhiều thử thách. Nhưng ở đây, mọi thứ đều mới mẻ với tôi, nên tôi sẽ phải học lại từ đầu.”
Vương Đại Phát cười lớn. “Ngài có tâm thế rất tốt. Đúng là người có kiến thức và kinh nghiệm. Tôi tin rằng ngài sẽ sớm tìm được đường đi cho mình.”
Trong suốt buổi dạo chơi, Quang Minh đã gặp gỡ và trò chuyện với nhiều người. Anh lắng nghe những câu chuyện về cuộc sống, những khó khăn mà họ gặp phải, và những cách họ tìm cách vượt qua. Dần dần, anh bắt đầu hiểu rõ hơn về môi trường kinh doanh ở đây, và những thách thức mà anh sẽ phải đối mặt.
Khi chiều đến, Quang Minh và Vương Đại Phát quay trở về nhà. Trên đường đi, Vương Đại Phát đột nhiên hỏi: “Công tử, ngài có ý định kinh doanh gì ở đây không? Nếu ngài cần, tôi có thể giúp đỡ một tay.”
Quang Minh suy nghĩ một lúc. Anh đã có ý tưởng trong đầu, nhưng mọi thứ vẫn còn rất mơ hồ. Anh cần thời gian để phân tích và lên kế hoạch.
“Tôi có một vài ý tưởng, nhưng cần thêm thời gian để suy nghĩ và chuẩn bị. Có lẽ trong vài ngày tới, tôi sẽ tìm đến sự giúp đỡ của ông,” Quang Minh trả lời, giọng nói đầy quyết tâm.
“Được thôi, tôi sẽ luôn sẵn lòng giúp ngài,” Vương Đại Phát cười đáp. “Công tử, hãy nghỉ ngơi đi. Một cuộc hành trình mới đang chờ đợi ngài phía trước.”
Quang Minh gật đầu, nhưng trong lòng anh, những ý tưởng và kế hoạch đã bắt đầu nhen nhóm. Anh biết rằng từ giờ trở đi, anh sẽ phải học cách thích nghi với thời đại này, và có lẽ, anh sẽ tạo ra sự khác biệt. Một doanh nhân hiện đại trong một thế giới cổ xưa – thách thức lớn, nhưng cũng đầy cơ hội.
(Hết chương 2)